Vợ chồng tôi cưới nhau đã hơn 5 năm rồi, kinh tế khá giả, có nhà riêng, có 2 chiếc xe ô tô và một mảnh đất ở ngoại ô nhưng vẫn chưa muốn sinh con. Chồng tôi làm giám đốc nhân sự, thường xuyên đi công tác ngoài tỉnh.
Một tháng, anh đi công tác cũng 2-3 lần, thời gian ở nhà rất ít ỏi. Tôi lại là quản lý ở phân xưởng, cũng đi sớm về trễ, tới mấy tháng cuối năm còn phải tăng ca theo công nhân để kịp tiến độ công việc, hàng hóa xuất khẩu.
Vậy nên vợ chồng tôi đã thống nhất sẽ kế hoạch hóa thêm vài năm nữa, khi nào tôi gần chạm mốc 40 tuổi thì mới sinh con. Lúc đó, tôi sẽ xin nghỉ việc, ở nhà để chăm sóc con cái và mở tiệm tạp hóa buôn bán qua ngày thôi.
Nhưng mẹ chồng tôi lại không đồng ý với chuyện này. 5 năm qua, ngày nào bà cũng nhắc chuyện con cái. Bà bảo nhà này còn chưa đủ giàu có, chưa có tiền nhiều hay sao mà vợ chồng tôi cứ lao đầu kiếm tiền, không chịu đẻ con? Lúc đầu tôi cũng phân vân lắm nhưng nghĩ đến cảnh sinh đẻ, thức đêm thức hôm chăm con, còn chồng đi công tác suốt là tôi nản lòng.
2 tháng trước, mẹ chồng tôi chính thức được nghỉ hưu. Ăn tiệc mừng nghỉ hưu ngày hôm trước thì sang hôm sau, bà đã giao lại thẻ ngân hàng cho tôi. Mẹ chồng tôi nói trong thẻ có 400 triệu, mỗi tháng lương hưu được hơn 8 triệu nữa, tôi cứ giữ lấy mà mua sắm đồ đạc hay chi tiêu và chăm sóc bố chồng. Còn bà sẽ chuyển đến nhà hàng xóm ở đầu ngõ để làm giúp việc toàn thời gian.
Cả nhà nghe bà nói mà trố mắt kinh ngạc. Chồng tôi vội vàng hỏi có phải vợ chồng tôi đã làm gì khiến mẹ buồn lòng không? Tại sao đang yên lành, có lương hưu mà mẹ lại đòi đi làm giúp việc? Mẹ đi làm như thế thì vợ chồng tôi biết giấu mặt vào đâu, biết sống làm sao với hàng xóm. Chưa kể họ hàng hỏi thăm, chất vấn, vợ chồng tôi biết phải trả lời như thế nào? Trong khi đó, tôi chăm sóc mẹ chồng rất chu đáo, bà đau bệnh, tôi lo lắng, túc trực ở bệnh viện. Trái gió trở trời, tôi sẽ đấm bóp, massage để mẹ dễ chịu hơn.
Ảnh minh họa
Mẹ chồng tôi thủng thẳng nói: “Nhà bác hàng xóm thân thiết có cô con dâu mới sinh cháu nội thứ 2. Bác ấy bảo mẹ sang chăm giúp đứa cháu đầu 4 tuổi để bác ấy chuyên tâm chăm sóc con dâu với cháu nội út.
Nghỉ hưu rồi chẳng có gì làm, đi trông trẻ nhỏ cũng tốt, vừa tìm được niềm vui, vừa thỏa lòng mong ước có cháu bế, có cháu để dẫn đi dạo, đi chơi mỗi chiều… Khi nào 2 đứa sinh con rồi mẹ sẽ nghỉ làm, về chăm cháu chăm dâu“. Tôi nghe mà chết lặng. Hóa ra, mẹ chồng muốn đi làm giúp việc là để tạo sức ép cho tôi, để tôi chịu sinh con.
Gần 2 tháng nay, mẹ chồng tôi chỉ về nhà vào buổi chiều chủ nhật, còn lại là ở nhà bác hàng xóm. Mỗi lần về, bà lại kể rất nhiều về đứa bé mà bà đang chăm. Vợ chồng tôi cản không được, khuyên không xong nên chỉ đành để mẹ sang đó làm việc.
Thấy mẹ như thế, chồng tôi cũng bị xao động. Tối qua, anh bàn với tôi chuyện sinh con để mẹ không phải đi làm giúp việc nữa. Anh bị người ta nói quá nhiều rồi nên cũng nản lòng và muộn phiền lắm. Tôi bảo khi nào chồng giảm bớt lượng công việc lại thì tôi mới đẻ nhưng anh không chịu. Anh cứ nói tôi đẻ đi, mẹ chồng sẽ chăm nhưng tôi vẫn đắn đo rất nhiều. Tôi nên làm gì để mẹ chồng chịu nghỉ việc đây?
Theo Sức Khỏe Đời Sống