Dạo này không biết hội chị em đang “hot trend” cái phim hoa hồng hoa lan gì mà vợ tôi đang yên đang lành bỗng dưng đổi tính đổi nết, đến là nhức đầu.
Ngoài việc vừa xem phim vừa khóc rưng rức ra, cô ấy còn như biến thành một người khác. Dạo đầu, tôi thấy cô ấy hì hục tìm cách giảm cân. Nhưng giảm cân kiểu gì mà không thấy đi tập thể dục buổi nào, chỉ thấy đủ các phương pháp kiêng ăn.
Bố con tôi cũng phải ăn chung thực đơn, hết món luộc đến món hấp, nhạt nhẽo không nuốt nổi. Có hôm, tôi tỏ ý không hài lòng thì cô ấy “nổi dậy”, cho 3 bố con tôi ăn mì tôm luôn.
Tiếp sau vụ giảm cân là cô ấy chi tiền không tiếc tay cho mấy dịch vụ làm đẹp. Đầu tiên là đi làm tóc, làm móng. Hôm đầu, tôi há hốc với cái đầu nhuộm vàng hoe của cô ấy, cô ấy bảo là “thích thì làm”, lại còn vặn “đầu em, em không tự quyết được à?”.
Ngày xưa, vợ tôi sống giản dị, rất chân phương, cả đời chỉ dùng sữa rửa mặt và thỏi son mỗi khi có dịp lễ, Tết. Nhưng bây giờ, cô ấy rước về cả chục lọ mỹ phẩm, chăm sóc da, cứ tối đến lại ngồi bôi bôi trát trát.
Nhưng công bằng mà nói, sau chỉ 1 tháng giảm cân, lại chăm chút ngoại hình, trông cô ấy trẻ ra thật. Nghe mọi người khen, cô ấy lại được đà đầu tư không tiếc tay.
Nhưng tiền nong tôi không tiếc vợ, mà ác mộng nhất là cô ấy thay tính đổi nết. Đi làm về mệt mà thấy mặt vợ như đâm lê, tôi chán hẳn.
Mọi khi, tôi đi về là có cơm ngon canh ngọt bày sẵn. Bây giờ, nhiều hôm tôi về, thấy nhà cửa yên ắng, chả thấy vợ đâu.
Gọi điện thoại thì cô ấy bảo con gửi nhà hàng xóm. Hôm thì cô ấy đi ăn với bạn, hôm thì đi mua sắm, bảo tôi cứ úp mì ăn tạm hoặc tự gọi đồ bên ngoài mà ăn.
Tôi không phải kiểu chồng gia trưởng, coi vợ là osin, mà do cô ấy ở nhà nội trợ nên tôi mặc định cô ấy ở nhà nấu bữa cơm cho chồng con đâu có gì là quá đáng. Khi ai hỏi vợ làm gì, tôi đều bảo cô ấy bán hàng online cho vợ đỡ mang tiếng ở nhà ăn bám chồng, chứ thực ra tôi chưa bao giờ biết đến đồng tiền lãi của cô ấy.
Tôi kinh doanh tự do, tháng nào cũng đưa vợ 20 triệu/tháng để chi tiêu, không cần vợ phải nhắc. Tôi biết 20 triệu không phải là to khi sống ở Hà Nội, nhưng 2 đứa con tôi đều cho học trường công, nhà cửa không phải thuê, tôi nghĩ 20 triệu vẫn có thể chi tiêu khá thoải mái.
Thế mà bây giờ cô ấy bắt tôi phải nộp hết tiền kiếm được mỗi tháng. Mà tiền tôi kinh doanh, phải xoay vòng vốn liên tục, đâu phải làm công ăn lương tháng nào lĩnh tháng ấy.
Cô ấy làm gì tôi cũng chịu được nhưng đến đoạn này, tôi nhất quyết phản đối. Cô ấy cũng không vừa, ăn nói rất xéo xắt, có phần cay đắng như thể từ trước tới nay tôi đối xử với cô ấy tệ bạc khiến cô ấy mất tự do, phải sống phụ thuộc vào chồng.
Đã thế, tôi phải xem cái bộ phim kia chiếu cái thứ gì mà khiến vợ tôi như biến thành người khác thế này. Tôi không có thời gian ngồi xem hết mấy chục tập phim nhưng sau 2 ngày tìm hiểu, vào đủ các nhóm phim ảnh nghe dân tình bàn tán, tôi cũng hiểu sự tình.
Hóa ra, nữ chính là một cô gái xinh đẹp, giỏi giang, cứ gặp anh nào là được anh ấy si mê như điếu đổ. Cuộc đời ngang trái bắt cô trải qua đến 4 mối tình mà vẫn chưa có được hạnh phúc trọn vẹn.
Nhưng điều khiến các chị em ngày đêm nức nở ca ngợi là cô ấy khí chất ngời ngời, lúc nào cũng tự chủ, độc lập, không lệ thuộc vào đàn ông dù các anh đều sống chết vì cô.
Hóa ra, thời gian qua, vợ tôi thay đổi tâm tính là vì thế. Có lẽ cô ấy nuối tiếc thanh xuân, nuối tiếc vì đã quyết định ở nhà nội trợ chăm con cho tôi ra ngoài kiếm tiền.
Tối hôm đó, tôi quyết định “ra tay” để chấm dứt giai đoạn chiến tranh lạnh này. Đến giờ phim, tôi vui vẻ sấn vào xem cùng vợ. Cô ấy ban đầu ngạc nhiên nhưng không phản ứng gì. Tôi giải thích: “Thấy dân tình khen phim hay, anh xem cho đỡ lạc hậu”.
Vừa xem tôi vừa cảm thán, thể hiện suy nghĩ của mình luôn: “Cô này đẹp quá nhỉ! Ngoài đời làm gì có ai hoàn hảo như thế này, đúng là phim!”. Vợ tôi vừa xem vừa liếc xéo lườm chồng.
Hết tập, tôi lại bình luận: “Xinh đẹp, giỏi giang thế này mà cả đời lận đận tình duyên. Thua hết vợ mình, 2 mét bẻ đôi mà vớ ngay anh chồng ‘hết nước chấm’, đẻ được 2 đứa con vừa ngoan vừa đẹp như mơ. Thế là mèo mù vớ cá rán đúng không vợ?”.
Nghe tôi trêu đùa, vợ tôi bật cười – nụ cười hiếm hoi cả tháng nay tôi mới nhìn thấy. Thấy tình hình dịu xuống, tôi tranh thủ cơ hội ngay: “Hai đứa về quê rồi, mai vợ chồng mình hẹn hò đi”. Vợ tôi dấm dẳng: “Đi đâu?”. Nghe câu ấy là tôi biết vợ đã tỉnh mộng phim, quay lại làm vợ hiền của mình rồi.
Tôi đáp: “Đi tìm hoa hồng cho vợ”.
Văn Hùng (Hà Nội)
Đàn ông không lạ, chỉ là phụ nữ đã mơ mộng quá nhiều
Thuở còn thanh niên, trong khi bạn bè lần lượt lập gia đình, có con, tôi vẫn thất bại hết lần này đến lượt khác trong việc kiếm tìm bạn đời.
Mơ mộng trên mạng, thất vọng trên… giường
Cầu hôn như phim Hàn, chàng trai xứ Nghệ được phong là soái ca