Dải lụa đỏ
Mấy hôm nay ông Út không được vui. Trong lòng ông cứ mãi buồn bực về việc cái chuồng gà…
Blog tâm sự tình yêu, tình yêu, hạnh phúc gia đình, tâm sự, tư vấn tâm lý, cuộc sống hôn nhân
Nơi chia sẻ chuyện tình yêu, ngoại tình, công sở. Mách bạn bí quyết giữ lửa hạnh phúc gia đình từ các chuyên gia tâm lý
Mấy hôm nay ông Út không được vui. Trong lòng ông cứ mãi buồn bực về việc cái chuồng gà…
Họ hỏi em sợ điều gì nhất…. em im lặng trong phút chốc rồi điềm nhiên trả lời: – Em…
Nó là một đứa khá khó hiểu, mãi cho đến lúc nó đi xa mãi, tôi cũng chưa hiểu được…
“Dạo này, anh yêu chim nhất!…” Vừa nghe có bấy nhiêu nàng đã nổi đóa, hét lên: “Vậy anh chuẩn…
Liệu bạn có tin vào số phận? Gặp gỡ… Vốn là để chia ly. *** Khi ánh trăng bắt đầu…
Chẳng bao giờ tôi nghĩ sẽ có ngày mình cầm dao phạt ngang vườn lá dong đang xanh ngăn ngắt như cái buổi trưa hôm nay.
Minh họa: Vũ Đình Tuấn Tâm sự Tôi với Long chơi với nhau từ thuở thơ ấu. Chúng tôi cùng…
Nàng chưa bao giờ về quê chồng, chỉ nghe loáng thoáng vậy thôi. Chồng nàng sinh ra lớn lên ở thành phố, quê cũ chỉ là vài câu chuyện râu ông nọ cắm cằm bà kia mà nàng nghe tai được tai mất.
Mình đang chờ ợ ở giữa tháng 6. Hoặc giờ tháng 9 rồi cũng không chừng. Từ Lý đi, không ai xé lịch. Có thể tờ lịch mà mình vừa ngó đã đóng băng cái ngày Lý rời khỏi đây. Cổ rơi ra khỏi giường, rồi đi luôn lúc mình đang ngủ. Họ kể lúc nhốn nháo đó mình có thức dậy, ngồi ngáp ơi hời, nhìn họ đưa Lý ra cửa. Nhưng mình cứ ngồi thừ ra, đến vẫy tay chào cũng không. Chắc mình nghĩ đang mơ. Chiêm bao thì làm gì cho tốn sức. Mình đâu biết cổ đi là đi một nước, không quay lại. Họ có đưa hình Lý cho mình coi sau đó, cổ bận áo tía đắp khăn tía, không cái bóng nào đổ xuống bên giường. Chừng như chẳng ai đứng bên. Mình nói đắp vậy sao Lý nhìn ra cửa?
Trong suốt những cuộc hành trình của mình, những cuộc gặp ngẫu nhiên hay chủ ý, thoáng qua hay lâu dài, thì có lẽ đây là lần tôi bị một đôi mắt ám ảnh nhiều nhất. Đôi mắt của một cô gái, trong vóc dáng mỏi mệt của một bà mẹ. Không biết cô bao nhiêu tuổi, có lẽ 24 hoặc 25, cũng có thể ít hơn. Bên hông là một cô bé con chừng 5-6 tuổi. Đó là lúc tôi đang đi vào làng Chăm, gần đến thì gặp hai mẹ con đi ra. Cô không nói được tiếng Kinh, hỏi gì cũng lắc.