Hà Nội vẫn là ngày 14/02, nhưng chẳng còn là năm ấy. Ngày hôm nay, tôi vẫn vậy, vẫn ngồi đây một mình, vẫn quán cũ quen thuộc, tôi lựa chọn sự bình yên tĩnh lặng này. Gọi một ly đen đá ít đường, hít hà chút ánh nắng, ngắm nhìn chút hơi thở phố phường và nhớ về cậu, cậu của năm ấy… Tôi biết rằng, dù ngày hôm qua cậu có mệt mỏi cỡ nào sau đêm dài làm việc, có buồn ra sao khi chúng ta chẳng còn như trước. Nhưng cậu à! Ngày hôm nay mặt trời vẫn mọc, thành phố vẫn rộn rã tiếng còi xe và dòng nguời vẫn nối đuôi nhau chạy mãi không bao giờ ngơi nghỉ
Sáng nay trời đang se lạnh bỗng nắng hửng và ấm áp ùa về. Từng tia nắng cứ bám đuôi nhau chiếu thẳng vào góc tôi đang ngồi, hơi ấm như xua tan đi cái se lạnh quen thuộc của Hà Nội lúc sáng sớm, dường như báo hiệu một ngày đặc biệt của tôi, của cậu và của nhiều người nữa. Ngoài kia đường phố cũng nhộn nhịp, dòng người cũng vội vã hơn thường ngày, ai ai cũng hối hả khởi động một ngày làm việc mới sớm hơn. Chỉ có tôi là nép mình, lại một mùa tình nhân nữa tôi lựa chọn sự trốn tránh. Ngồi trong góc quán cũ, tôi ngồi đây một mình, gọi một thức uống quen thuộc, cố gắng tách mình ra khỏi sự ồn ào, náo nhiệt ở ngoài kia. Đây là lựa chọn của tôi, một mình nhưng an yên, thoải mái. Đâu phải cô đơn lúc nào cũng mang lại khổ đau?
Cảm ơn cậu thật nhiều. Những năm tháng tươi đẹp nhất có cậu đồng hành cùng tôi. Cậu đã từng lắng nge những tổn thương trong lòng tôi, đã cùng tôi tính toan cho những dự định tương lai còn ấp ủ. Đã từ lâu tôi quên đi gu chọn bạn gái của mình là gì mất rồi, có lẽ rằng từ lúc gặp cậu.
Ngày mà tôi trao trọn trái tim cho cậu tôi đã thề chẳng bao giờ quen một cô gái khác, đúng vậy ngần ấy năm đợi chờ nhưng tôi cũng chưa từng dám tỏ bày với cậu. Cậu biết đấy! Sự kiêu ngạo, yếu đuối của cả hai khiến bức tường khoảng cách lớn hơn bao giờ hết. Tôi có cuộc sống của tôi, cậu cũng có cuộc sống của cậu. Vốn dĩ chúng ta chưa từng thuộc về nhau nhưng do bản thân đã cố gắng tưởng tượng và vẽ vời, thế nên ta là ta, hãy là ta của thực tại. Cậu ở đó, tôi vẫn ở đây, chúng ta quá xa nhau để có thể kiếm tìm duyên số. Vốn dĩ, mình cứ như hai đường thẳng song song thì tốt biết bao, dẫu chẳng thể bên nhau được nhưng vẫn cùng nhau, là bạn tốt trọn đời.
Nhưng một ngày hai đường thẳng đó là đã giao nhau, là ngày tôi đã mang hết tấm chân tình của mình trao cho cậu, ngày mà tôi như thấy nắng hạ giữa trời đông. Thời gian mang theo sự lỗi nhịp khiến hai ta lạc lối, tôi hiểu đây là lúc mình phải đưa ra sự lựa chọn. Và rời xa cậu là cách mà tôi chẳng bao giờ mong muốn.
Cậu à, sự mong cầu về hạnh phúc của mỗi người là khác nhau và cách thức bày tỏ cũng chẳng ai giống ai được. Người ta chọn ồn ào, còn tôi chọn lắng đọng, nhẹ nhàng và thấu hiểu. Nó chẳng phải là những lời thề non hẹn biển, chỉ đơn giản là cùng nhau bình yên qua ngày.
Cảm ơn cậu vì những năm tháng đó đã luôn bên tôi. Cuộc đời của chúng ta, kẻ đến người đi đều là sự sắp đặt của duyên phận, có người mang đến tình yêu thương nhanh nở chóng tàn, người lại cho ta những bài học quý giá. Dù như thế nào đi chăng nữa, tôi vẫn luôn trân trọng tất cả những điều đó. Cậu đã đến và cho tôi biết con tim mình vẫn không ngừng khao khát yêu thương, tôi chọn lựa những kỉ niệm đẹp nhất về cậu cất gọn trong tâm trí.
Chớp mắt đã hết một đời, hãy trận trọng những gì mình đang có. Cậu hứa ngày đẹp trời mùa hạ nào đó cậu sẽ tới, chúng ta sẽ lại gặp nhau, nhưng cậu quên nói rằng ấy là mùa hạ của năm nào. Năm nay, năm sau hay nhiều năm tiếp nữa, tôi đã chờ cậu bao mùa hạ rồi…
Ngày hôm nay, tôi vẫn vậy, vẫn ngồi đây một mình, vẫn quán cũ quen thuộc, tôi lựa chọn sự bình yên tĩnh lặng này. Gọi một ly đen đá ít đường, hít hà chút ánh nắng, ngắm nhìn chút hơi thở phố phường và nhớ về cậu, cậu của năm ấy… Tôi biết rằng, dù ngày hôm qua cậu có mệt mỏi cỡ nào sau đêm dài làm việc, có buồn ra sao khi chúng ta chẳng còn như trước. Nhưng cậu à! Ngày hôm nay mặt trời vẫn mọc, thành phố vẫn rộn rã tiếng còi xe và dòng nguời vẫn nối đuôi nhau chạy mãi không bao giờ ngơi nghỉ.
Tốt rồi giờ cậu chẳng cần giữ lời hứa nữa, hy vọng năm nay cậu sẽ đạt được ước nguyện của bản thân, mọi trắc trở sẽ qua đi và mong cậu hạnh phúc thật nhiều. Tôi cũng sẽ sống thật tốt và cố gắng mở lòng để tìm cho bản thân một mối nhân duyên mới. Rồi một ngày nắng về ta sẽ gặp lại!
Nguồn blogtinhyeucuocsong
Bấm theo dõi để ủng hộ chúng tôi và không bỏ lỡ bài viết mới nhất. Xin cảm ơn!