Mẹ chồng đưa 3 đứa cháu ngoại lên ở suốt mùa hè, tôi đang trong thời gian thử việc căng thẳng vẫn cố phục vụ chu đáo, vậy mà vẫn bị cả gia đình coi như tội đồ.
Yêu nhau chỉ nắm tay, qua đêm với bạn gái thì ngủ ở salon, chàng trai bị nhiều quý ông mỉa mai là “tối cổ”, tuy nhiên rất nhiều người khác lại coi anh là của hiếm.
Tôi nhìn người vợ mới cưới trước mặt mà trong lòng vừa đau đớn vừa thương xót. Tôi đau đớn vì cô ấy đã lừa tôi bấy lâu nay, không hề tin tưởng tôi yêu cô ấy thật lòng.
Đang hí hửng cầm tiền, mẹ chồng tôi bỗng tái mét mặt. Câu chuyện mà tôi bịa ra, nghe vô lý nhưng với một người không biết nhiều về công nghệ như bà thì hoàn toàn có thể xảy ra.
Những lần hẹn hò sau đó tôi thường nói với vợ là phải tăng ca còn cô ấy nói với chồng mình là đến nhà bạn thân. Cảm giác vụng trộm, lén lút nhưng cả hai đều vô cùng hạnh phúc.
Tôi vừa phát hiện ra chồng hàng tháng vẫn đưa tiền cho mẹ anh ấy để chuyển cho cô người yêu cũ. Khi tôi hỏi thì anh ấy trả lời giữa họ giờ không còn tình cảm gì nhưng bố mẹ anh coi cô gái kia như con nuôi nên giờ cô ấy đang gặp khó khăn, không công ăn việc làm với đứa con nhỏ, anh muốn hỗ trợ cô ấy vượt qua giai đoạn này.
Sau buổi họp lớp, gặp lại bạn gái cũ giàu có, chồng sưng sỉa với tôi, bảo vì nhà vợ nghèo nên 12 năm qua anh vẫn phải ở nhà thuê, không ngóc đầu lên được.
Sau đó, người yêu có gọi điện tôi cũng không bắt máy. Có lẽ yêu một người đàn ông từng ly hôn hạnh phúc thật, nhưng tôi không đủ bao dung để lấy anh ấy làm chồng.
Bỗng một ngày nọ, khi trên đường đi làm về sớm tôi bỗng nhìn thấy anh trai tôi và vợ đang ngồi trong một quán cà phê gần nhà nói chuyện. Tôi cũng chẳng để ý nhiều, nghĩ rằng anh và vợ rảnh rang đi tâm sự lại tốt, gia đình luôn hòa thuận yêu thương nhau lại hay.