Tình cờ phát hiện những tin nhắn quan tâm trên mức bình thường giữa chồng và cô nhân viên trong công ty anh, tôi lén đăng nhập icloud của chồng để tìm hiểu và theo dõi thêm.
Thường ngày, hết giờ làm việc và không phải đi tiếp khách, anh sẽ về nhà cùng tôi nấu ăn và chăm sóc con. Vì thế tôi vẫn yên tâm chồng mình chưa sa ngã vào vòng tay cô gái kia. Nhưng để cho yên tâm, tôi vẫn âm thầm thuê người theo dõi chồng.
Một buổi trưa, tôi nhận được tin báo chồng tôi rời công ty đến một khách sạn trên phố cổ và đang ngồi chờ ai đó ở sảnh. Tôi liền nhấc máy gọi điện cho chồng: “Anh ơi, em đau bụng quá”.
Trước đó, tôi đã có tiền sử bệnh dạ dày. Vì thế nghe tôi gọi, anh vội vàng về nhà và đưa tôi đi bệnh viện.
Sau hôm ấy, tôi thủ thỉ bắn tin với chồng về chuyện cô nhân viên của anh. Tôi nửa đùa nửa thật nói: “Dạo này thấy mọi người bảo anh với em Phương thân thiết lắm đấy nhé. Có gì không kể em nghe xem nào”.
Chồng tôi nói: “Nó hiền lành ngoan thế, chồng mới đi xuất khẩu lao động gần 1 năm mà ở nhà cứ đồn loạn cả lên là nó lăng nhăng rồi. Chẳng biết thực hư thế nào, cứ tránh xa cho lành”.
Rồi chồng tôi buông một câu: “Ôi, hôm trước nó còn lao vào ôm anh trong phòng ấy. Giật cả mình”.
Nhìn Phương là người vui vẻ và hòa đồng với mọi người nên chồng tôi cũng có quý mến, nhưng vẫn chỉ là đồng nghiệp không hơn. Một hôm cô ta vào phòng chồng tôi xin phép nghỉ đi khám, vì cô ta nghi có khối u trong gan.
Đi khám bệnh về, cô ta vào phòng chồng tôi báo cáo tình hình và òa lên khóc nức nở. Cô ta kể sợ bị ung thư, thương con nhỏ, mẹ già… Chồng tôi thấy cô ta khóc vậy cũng mủi lòng, lấy khăn giấy đưa cho cô ta. Nào ngờ cô ta lao vào ôm chồng tôi xin anh hãy giúp đỡ cô ta.
“Lúc ấy cũng mủi lòng thương thật. Kể ra về nhà mà vợ cứ cằn nhằn, cáu bẳn và cơm không lành canh không ngọt thì cũng dễ sa ngã lắm. Đang định đi khách sạn gặp thằng bạn đại học mà vợ gọi là vội về luôn, nào đã bao giờ dám tơ tưởng tới ai”, chồng tôi cười nói.
Tôi lườm nguýt chồng và cũng không quên “ghim” trong lòng về cô nhân viên đang có ý định “trà xanh” kia. Tôi vẫn thuê người theo dõi chồng tôi và cô ta.
Hóa ra cô ta thả thính không chỉ với chồng tôi mà còn một số anh trai khác. Mục đích để vừa được nâng đỡ trong công việc ở công ty, lại vừa có chỗ giải tỏa nỗi buồn khi xa chồng.
May chồng tôi là người bản lĩnh. Nhưng anh Điệp – kế toán công ty thì không như vậy. Vợ anh đã tới khách sạn bắt quả tang anh và cô ta đang dan díu cùng nhau.
Vợ Điệp đến gặp chồng tôi, đề nghị cho Phương thôi việc. Hoặc cô ấy sẽ không để chồng đi làm nữa và sẽ gửi đơn tố cáo nhân viên của chồng tôi ngoại tình lên phường. Khi đó thì uy tín công ty chồng tôi cũng bị ảnh hưởng.
Tôi mừng thầm khi chồng vỡ mộng với nhân viên cấp dưới. Và tôi cũng thấy may mắn chồng tôi không sa vào bẫy tình. Thế nhưng tôi lại lo. Vì nếu chuyện cô ta ngoại tình bị lộ ra ngoài, gia đình tan vỡ thì cô ta sẽ có cơ hội đi quyến rũ người khác. Và biết đâu chồng tôi khi ấy lại không thoát khỏi vòng tay cô ta.
Thế là tôi gặp cô ta nhẹ nhàng khuyên nhủ: “Em vẫn còn may mắn khi vợ anh Điệp không làm ầm lên. Nếu không thì bố mẹ em, con của em làm sao dám ngẩng đầu lên nhìn mọi người nữa. Nếu em còn tái phạm, không chỉ chị ấy tới dạy dỗ em mà xã hội cũng sẽ không tha cho em đâu. Đừng dại dột vứt bỏ gia đình em đang có”.
Tôi nói về cơ hội để Phương có thể sang Hàn Quốc theo chồng. Vì cô ta có chuyên môn, có năng lực, sang đó sẽ sớm ổn định và có thu nhập tốt. Hơn nữa, cô ta sẽ được sống gần chồng, những đứa con sẽ luôn có cả bố và mẹ trong quãng đường đời phía trước.
Sau chuyện này, không chỉ gia đình tôi an toàn, mà cả gia đình cô ta và anh Điệp kế toán cũng được bình an.
Sự tức tối đã khiến tôi lén đi theo anh sau giờ làm. Tôi tò mò muốn biết ai sẽ là người nhận được bó hoa đó…
Độc giả giấu tên