Nghỉ Tết Dương lịch 1 ngày, vợ đi trực vẫn bắt chồng con về ngoại

Nghỉ Tết Dương lịch 1 ngày, vợ đi trực vẫn bắt chồng con về ngoại

Vợ tôi là bác sỹ tại một bệnh viện lớn. Ngoài giờ làm việc ở viện, cô ấy còn làm thêm ở phòng khám tư nên rất bận. Tôi là giáo viên bộ môn tại một trường tư thục, giờ giấc thoải mái hơn nên toàn bộ việc nhà và chăm sóc con cái đều một tay tôi quán xuyến.

Vợ coi đó là điều đương nhiên vì cho rằng cô ấy lo kinh tế, tôi không kiếm được nhiều tiền thì dĩ nhiên phải chăm lo cho gia đình. Tôi không thấy có vấn đề gì vì vợ bận, mình rảnh hơn nên làm việc nhà.

Thật ra, tôi cũng muốn thuê giúp việc đỡ đần những lúc quá bận nhưng vợ khó tính và sạch sẽ thái quá nên không ai trụ được lâu.

Người đứng tuổi, chăm chỉ, cẩn thận thì cô ấy chê chậm chạp, không biết việc. Người trẻ tuổi, nhanh nhẹn, tháo vát thì cô ấy chê ẩu đoảng, nói nhiều, hay đi buôn chuyện; và ai cũng bị cô ấy chê bẩn.

Nhiều lần tôi góp ý rằng không ai hoàn hảo cả, nên phiên phiến đối với giúp việc nhưng cô ấy gạt phăng đi, nói đã mất tiền thuê thì sao phải chịu đựng, không người này làm thì người khác làm.

Sau mấy năm trời tìm và thay giúp việc liên miên, nay hai con đều đã học cấp 1 nên tôi cũng từ bỏ ý định thuê người, hôm nào bí quá mới thuê giúp việc theo giờ.

Dù tôi rất cố gắng nhưng hình như vợ không bao giờ cảm thấy hài lòng. Về đến nhà là cô ấy mặt nặng mày nhẹ, nói năng cộc cằn, lúc nào cũng như ra lệnh và muốn tôi phải lập tức tuân theo.

Mấy hôm trước, tôi có việc bận nên đón con về muộn hơn mọi khi. Đang lu bu trong bếp chuẩn bị bữa tối, còn chưa kịp dọn nhà thì vợ về sớm.

Vừa bước vào nhà cô ấy đã cằn nhằn, hỏi tôi làm gì suốt cả chiều mà giờ này mới cơm nước, rồi chê nhà cửa như bãi chiến trường.

Tôi nói có việc bận đột xuất, về muộn chưa kịp dọn, nhưng vợ chẳng buồn nghe. Cô ấy vào đến nhà là quát hai đứa trẻ con học bài rồi xắn tay dọn dẹp.

Bình thường có người đỡ việc nhà thì ai cũng thích nhưng tôi thì không. Bất cứ khi nào động vào việc nhà, vợ tôi sẽ vừa làm vừa liên tục kêu ca, cằn nhằn rồi chê bai tôi bừa bộn, làm ăn bẩn thỉu.

Cố gắng thông cảm cho “bệnh nghề nghiệp” và tiêu chuẩn sạch sẽ khác người của vợ nhưng tôi vẫn luôn cảm thấy ngột ngạt và áp lực mỗi khi cô ấy về.

Ai đến cũng khen nhà tôi gọn gàng, ngăn nắp nhưng cô ấy nhìn đâu cũng thấy bẩn. Biết vợ nóng tính, nói nhiều nhưng làm gì cũng sạch như lau như ly nên tôi toàn nhịn. Cô ấy cứ làm, cứ nói, còn tôi chỉ yên lặng chịu trận.

Trong lúc tôi nấu ăn, vợ vừa dọn dẹp vừa bảo Tết Dương lịch năm nay cô ấy phải trực nên mấy bố con thu xếp về quê thăm ông bà ngoại. Tôi nói được nghỉ có một ngày thì để các con về ông bà nội chơi vì nhà nội gần hơn, mà cũng lâu rồi chưa về. 

Có thế thôi mà vợ đùng đùng nổi giận. Cô ấy nói bố mẹ tôi còn trẻ khoẻ, cách có chục cây số thì về thăm lúc nào chẳng được, còn bố mẹ cô ấy già yếu rồi, phải ưu tiên. Năm nay cô ấy bận không về được thì tôi và các con phải về, không có lý nào lại từ chối được.

Nghỉ Tết Dương lịch 1 ngày, vợ đi trực vẫn bắt chồng con về ngoại-1
Nghỉ Tết Dương lịch một ngày, vợ đi trực vẫn bắt chồng con về ngoại. (Ảnh minh họa: AI)

Bình thường, tôi luôn chiều theo mọi ý kiến của vợ, lễ Tết và những cuối tuần rảnh rỗi đều ưu tiên nhà ngoại hơn vì ông bà tuổi đã cao, gia đình anh vợ ở nước ngoài mấy năm mới về một lần.

Bố mẹ tôi biết công việc con dâu vất vả, nhà ngoại neo người nên luôn thông cảm, chưa từng chê trách điều gì dù mỗi năm cô ấy về nhà chồng chỉ được đôi ba lần tính cả lễ Tết.

Lúc nào nhớ con nhớ cháu, ông bà lại lọ mọ tự đi xe máy đến thăm.

Mấy năm trước, Tết dương được nghỉ mấy ngày do gắn với cuối tuần hoặc được nghỉ bù, tôi luôn cho các cháu về ông bà ngoại. Nhưng năm nay được nghỉ có một ngày, vợ còn phải đi trực, tôi muốn đưa con về chơi với ông bà nội mà cô ấy không chịu.

Tức nước vỡ bờ, tôi quát lại vợ: “Ông bà nào cũng cần phải quan tâm. Cô nói ông bà nội ở gần sang lúc nào cũng được, thử hỏi một năm mấy lần cô đưa con sang thăm ông bà hay chỉ nhăm nhăm đưa chúng nó về ngoại?”.

Thấy tôi to tiếng, vợ cũng chẳng vừa còn quát lại to hơn: “Có thế mà anh dám to tiếng với tôi à? Đàn ông kém cỏi đã không lo được cho vợ con lại còn lắm điều”.

Nói rồi cô ấy bỏ lên nhà đóng sầm cửa và chiến tranh lạnh với tôi suốt mấy hôm nay. Vậy ra trong đầu cô ấy, lo cho vợ con không phải chỉ là những việc tôi vẫn nai lưng ra làm từ trước đến nay.

Chính vì tôi không kiếm ra nhiều tiền nên luôn bị vợ coi thường.

Tôi chán ghét việc nhà và muốn mặc kệ vợ tự xoay xở nhưng cô ấy đi tối ngày, về đến nhà cũng không ăn cơm. Tôi thì vướng hai đứa nhỏ nên mấy hôm nay dù rất giận vẫn phải làm việc nhà, đưa đón con rồi cơm nước cho chúng.

Ban nãy, bố vợ gọi dặn tôi tiện về thì nhớ mang thuốc cho ông bà. Thì ra vợ tôi đã gọi báo với ông bà ngoại là ba bố con tôi sẽ về. Sau trận cãi nhau, cô ấy vẫn nghĩ mình nói gì tôi cũng sẽ răm rắp nghe theo.

Giờ tôi mà cho các con về ngoại thì thế nào vợ cũng được đà lấn tới, còn nếu đưa con về thăm ông bà nội thì chính là “tuyên chiến” với cô ấy.

Xin mọi người cho tôi lời khuyên, tôi có nên nhân chuyện này để làm rõ mọi vấn đề, không để cô ấy tiếp tục coi thường nữa hay không?

Nghỉ Tết Dương lịch 1 ngày, vợ đi trực vẫn bắt chồng con về ngoại-2Yêu

Nhận thông báo công ty không thưởng Tết, tôi lập tức nghỉ việc

Theo VTC News

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *