Nếu hỏi rằng tôi nghĩ gì về vợ của mình thì tôi sẽ không do dự mà nói ngay rằng “cô ấy rất tốt”. Hơn mười năm qua, vợ đã vì chồng, vì con, vì gia đình này, tôi thừa nhận.

Vấn đề lớn nhất giữa tôi và vợ tôi có lẽ chính là “khắc khẩu”. Hễ nói chuyện gì, bàn chuyện gì thể nào rồi cũng cãi nhau. Tất nhiên, cuối cùng tôi vẫn là người xuống nước để kết thúc câu chuyện êm đẹp nhất có thể.

Kinh nghiệm làm chồng bao năm giúp tôi đúc kết được một chân lý rằng: Vợ thắng, vợ vui, cả nhà vui. Tôi thắng, tôi không được vui, cả nhà không được vui. Vả lại thua vợ một chút cũng chẳng tổn hại gì cả, chỉ đôi khi tinh thần có hơi ấm ức bức xúc một chút.

Ảnh minh họa: Pxfuel

Tối hôm qua, trong lúc ngồi xem ti vi, vợ hỏi tôi:

– Em hỏi thật, anh trả lời thật lòng nhé.

– Ừ!

– Nếu như được chọn lại một lần nữa, anh có chọn em không?

Tôi nhìn vợ, biết mình nên nói gì để vợ hài lòng rồi. Nhưng tôi chưa kịp trả lời thì vợ lại nói:

– Phải trả lời thật lòng đấy, giả sử thôi mà.

– À, nói thật lòng thì chắc là không, vì anh và em khắc khẩu quá, cãi nhau nhiều cũng mệt.

Chỉ chờ có thế, vợ liền lu loa lên rồi khóc. Vì sao cô ấy lại khóc thì chắc mọi người biết rồi đấy. Thật sự, phụ nữ thật là kỳ lạ.

Đây không phải là lần đầu tiên vợ tôi giận dỗi khóc lóc kiểu này. Thỉnh thoảng vợ thường hỏi tôi những câu kiểu như: “Em dạo này béo lên nhiều anh nhỉ?”. Tôi trả lời: “Ừ, em mập hơn hồi trước”. Kết quả vợ giận. Vợ hỏi: “Em và chị hàng xóm bằng tuổi nhau mà nhìn em già hơn chị ấy nhỉ?”, tôi bảo: “Vì chị ấy sướng, có phải làm gì đâu mà chả trẻ hơn em”. Thế là vợ giận. Vợ bảo: “Cái váy này hoa hậu mặc đẹp mà em mặc cứ như hài ấy nhỉ”. Tôi bảo: “Hoa hậu người ta dáng đẹp, em lại đi so với hoa hậu”. Vợ giận nguyên một buổi tối.

Thú thật, không phải là tôi không biết tính vợ tôi. Chỉ là tính tôi thật thà, không thích nịnh nọt hoa lá. Vả lại đôi khi vợ nói bất ngờ, tôi mất cảnh giác nên nghĩ gì nói nấy. Nhưng vợ tôi lại luôn cho rằng tôi chê bai cô ấy. Mà chê là cô ấy tự chê chứ tôi chưa tự dưng đi chê vợ bao giờ.

Cho nên người ta nói phụ nữ hay thích tự mình làm khổ mình không sai. Tự dưng đi so sánh mình với hoa hậu rồi hỏi chồng ai đẹp hơn? Chồng khen hoa hậu đẹp hơn thì bảo chê vợ, mà khen vợ đẹp hơn thì bảo nói dối. Có những chuyện câu trả lời nó rõ ràng thế rồi vẫn cố tình hỏi chồng để gây chuyện. Mà hỏi xong lại cứ bắt chồng phải nói thật lòng, thế có khổ không?

Lại trở lại câu chuyện ban đầu, khi vợ hỏi tôi nếu được lựa chọn lại tôi có còn chọn cô ấy không. Tôi nhớ rõ hôm trước mấy cô bạn thân của vợ đến chơi. Họ ngồi cùng nhau, vừa ăn uống vừa nói cười rôm rả ở phòng khách. Một chị than thở nếu có kiếp sau sẽ không lấy chồng, sống độc thân cho sướng. Một chị thì bảo nếu được chọn lại sẽ không chọn ông chồng hiện tại. Vợ tôi lúc đó cũng nói: “Nếu tao được chọn lại tao cũng không chọn lão chồng tao bây giờ”. Lúc đó tôi cũng ngồi ở đó, nhưng tôi có buồn có giận đâu. Vậy mà vẫn câu hỏi đó đổi lại là tôi trả lời thì lại sinh ra chuyện.

Hôm qua, thấy vợ giận tôi rất cáu, chưa bao giờ tôi cáu như vậy. Tôi bảo vợ: “Em rảnh quá thì lên mạng mà xem tiktok đi, cứ hỏi những câu vớ va vớ vẩn rồi giận dỗi. Em có biết nhiều cặp vợ chồng chia tay chẳng phải vì chuyện đao to búa lớn gì đâu mà là từ những chuyện vụn vặt vớ vẩn như vậy đấy”.

Thật không ngờ, vợ nghe tôi mắng xong lại im re không nói lại câu nào. Hóa ra phụ nữ lại cứ ưa roi vọt, chứ mỗi lần vợ giận, mình im lặng là vợ lại được đà lấn tới.

Nhưng cứ qua mỗi lần cãi nhau vì những chuyện linh tinh kiểu này, tôi lại muốn nhắc anh em rằng muốn cửa nhà yên ổn, muốn vợ lúc nào cũng tươi vui thì đừng quên hai điều: Một là, dù như thế nào, vợ vẫn luôn đúng, luôn nhất. Hai là, nếu vợ sai, hãy xem lại điều một. Đó là lý do người Anh có câu “happy wife, happy life” (tôi tạm dịch là: Vợ vui lòng, cuộc sống hạnh phúc).

Theo Dân trí