Tôi chơi thân với một cô em kém 3 tuổi. Dù chênh lệch tuổi tác nhưng hai chị em rất hợp tính nhau nên vừa coi nhau là chị em vừa là bạn bè tri kỉ. Có chuyện vui buồn, khó khăn chúng tôi đều không ngại chia sẻ với nhau. Chúng tôi từng làm ăn chung, từng thua lỗ cũng từng giúp nhau thành công. Phải nói là chị em không giấu cũng không tiếc nhau bất cứ thứ gì.
Ngày tôi có bạn trai, tôi cũng giục em cố gắng kiếm cho mình người đàn ông ưng ý để trao thân gửi phận. Nhưng em còn trẻ hơn tôi vài tuổi nên không vội chuyện đó. Cô ấy cũng mừng cho tôi vì tìm được người đàn ông khá giả, sống chu toàn.
Tôi đi lấy chồng, em vừa vui vừa buồn. Vui vì tôi cuối cùng cũng có được hạnh phúc nhưng buồn vì em sẽ không còn được thoải mái hẹn hò tôi nữa. Tôi nói với cô ấy, dù lấy chồng nhưng tôi sẽ không từ chối bất cứ lời mời nào và các buổi tụ tập cuối tuần vẫn diễn ra như thường. Nếu cần thiết tôi sẽ đưa chồng đi cùng. Sau cưới, vợ chồng tôi chưa có con cái nên thoải mái đi du lịch, tham gia các buổi tụ tập bạn bè.
Người em thân thiết của tôi chỉ cần gọi là vợ chồng tôi lập tức có mặt. Tôi hay rủ cô ấy đến nhà chơi, không câu nệ bất cứ chuyện gì. Chồng tôi cũng quen dần với sự hiện diện của cô ấy ở trong nhà, coi như em gái. Tôi còn thường xuyên nhờ em mua đồ mang đến. Khi có việc quan trọng chồng không kịp về, tôi lại gọi điện nhờ cô ấy. Nhà của tôi, cô ấy biết mật khẩu, vào tự nhiên như người thân trong gia đình.
Cứ tưởng tình cảm chị em như vậy sẽ mãi không có gì chia cắt, lừa dối nhau nhưng tôi đã lầm. Chính sự cả tin của tôi là cầu nói cho chuyện tình cảm oan trái.
Lần đó khi tôi và chồng đang đi ăn cùng với mấy người bạn và họ có nhắc tới cô em của tôi. Tôi chợt nhớ ra sắp sinh nhật cô ấy nên mượn điện thoại của chồng để nhắn tin vì điện thoại tôi hết pin.
“Sinh nhật em có tổ chức gì không, mọi người đang hỏi”, tôi nhắn. Chỉ vài giây sau, em đáp lại: “Ơ hay, sinh nhật em mà anh còn hỏi à? Anh phải là người tổ chức sinh nhật cho em chứ? Em tưởng hôm nay anh đi ăn với chị mà, nhớ em hay sao mà nhắn tin cho em thế? Em cũng nhớ anh lắm đây mà không thể về để đi cùng mọi người được”.
Đọc tin nhắn, tay chân tôi run lẩy bẩy, đánh rơi cả điện thoại. Nhìn sắc mặt của vợ, chồng tôi vội cầm điện thoại lên xem và hốt hoảng khi đọc được nội dung. Chúng tôi vội ra về trước, mọi người không ai hiểu xảy ra chuyện gì.
Đến giữa đường tôi yêu cầu anh cho xuống xe. Lúc này anh mới cầu xin tôi, giải thích này nọ. Tôi bắt anh phải nói tất cả sự thật, nếu còn giấu giếm, tôi vĩnh viễn không tha thứ cho anh. Anh van xin tôi và hứa hẹn sẽ từ bỏ ngay lập tức chuyện tình cảm này. Anh nói mình bị cô ta dụ dỗ và họ đã qua lại với nhau nửa năm nay.
Tôi yêu cầu anh phải họp mặt tất cả bạn bè chung tại nhà tôi, có cả cô ta trong ngày sinh nhật. Và chính anh là người thừa nhận mối quan hệ, hứa sẽ chấm dứt chuyện tình cảm này, không bao giờ dây dưa nếu anh không muốn tôi ký vào đơn ly dị.
Buổi tối hôm đó tôi đã cho hai kẻ phản bội một bài học nhớ đời. Tôi biết chồng mình sẽ không bao giờ dám ly hôn bởi với anh ta, sĩ diện là thứ quan trọng nhất. Nếu để cả thiên hạ biết anh bị vợ bỏ vì ngoại tình, chắc anh chẳng có mặt mũi nào để đến cơ quan, gặp bố mẹ anh, những người luôn hết lòng ca ngợi anh ngoan ngoãn, đạo mạo.
Dù chấp nhận tha thứ và cũng chấm dứt tình chị em với cô ta nhưng giữa tôi và chồng không còn tình cảm như trước. Tôi cũng không biết bản thân mình có thể chấp nhận chuyện này hay không. Và lúc này hơn ai hết, tôi cần thời gian để kiểm định lại tình cảm của mình. Nếu không thể tiếp tục yêu thương, tôi sẽ chủ động là người ra đi…
Độc giả giấu tên
Chồng tài xế mỗi tháng chỉ về nhà hai lần, vợ cô đơn phải lòng trai trẻ
Phụ nữ rơi vào vòng tay người khác sao vẫn ôm chồng ngủ?: Thú nhận từ người trong cuộc
Tổng thu nhập 25 triệu đồng, vợ tiêu 5 triệu mỗi tháng chồng vẫn bảo xài sang