Vợ chồng tôi có một trai, một gái. Cả hai con đều đã lập gia đình. Con gái lấy chồng ở cách nhà tôi không xa, còn con trai và con dâu sống cùng vợ chồng tôi.

Tôi biết giữa mẹ chồng và nàng dâu dù có cố gắng thế nào cũng không tránh khỏi những lúc xích mích, không hài lòng về nhau. Tuy nhiên, vì muốn con trai duy nhất sống cùng với mình, sau này chăm lo hương hỏa và các công việc gia đình nên tôi luôn cư xử phù hợp để cuộc sống được êm đềm nhất.

Và con dâu cũng vậy, tôi đánh giá con bé là người biết điều, tính tình dễ chịu. Con dâu tôi trông ưa nhìn, ăn nói nhẹ nhàng, dễ nghe. Dù con không quá “nữ công gia chánh”, khéo léo trong việc bếp núc, mỗi lần đi làm về thấy tôi làm việc gì, con cũng nhanh chóng vào phụ giúp tôi.

mechongnangdau2.jpg
Thấy tôi căng thẳng, làm to chuyện này và gọi con trai ra dạy lại vợ, con dâu từ khóc lóc xin lỗi đã chuyển sang thái độ. Ảnh minh họa: MB

Tôi không phủ nhận tôi cũng là người khá khó tính, nhất là về mặt hình thức. Giới trẻ thời nay ăn mặc kệch cỡm, quần áo ngắn cũn rồi rách chỗ này, vá chỗ kia… tôi không thể nào chấp nhận được.

May sao, con dâu của tôi không như vậy. Ngay từ lần đầu đến nhà tôi ra mắt, con đã mặc váy hoa dài đến mắt cá chân, trông khá nền nã và nữ tính. Hàng ngày đi làm, tôi để ý con cũng diện những bộ trang phục công sở phù hợp như áo sơ mi, áo vest với quần vải dài.

Về cơ bản, tôi thấy con dâu thời nay như thế là được. Tôi không đòi hỏi gì nhiều hơn. Tôi yêu quý con dâu vì là người rất biết điều, ăn mặc có chừng mực, phù hợp với gia giáo gia đình tôi. Nhờ thế, tôi thường xuyên khoe con dâu với bạn bè, bởi phần lớn họ đều có cô con dâu quá “hiện đại”, cá tính và cư xử “thoáng” đến mức thế hệ chúng tôi không thể hiểu nổi.

Tuần trước, khi đi dạo phố buổi tối cùng các bà bạn, tôi vô tình gặp con dâu của mình đang ngồi chơi với hội bạn. Ban đầu, tôi không nhìn thấy con dâu, chính bạn tôi mới là người chỉ cho tôi. Bởi làm sao mà tôi nhận ra được cô con dâu dịu dàng, nữ tính, nết na của tôi lại có bộ dạng như kia? Tôi thực sự không dám tin vào mắt mình vì con trông quá khác ngày thường.

Mọi hôm, con mặc quần áo hoặc váy dài đến mắt cá nhân, “kín cổng cao tường”. Thế nhưng khi đi chơi tối với bạn, con diện áo hở rốn, quần ngắn cũn cỡn, mắt đánh đen xì. Thậm chí, đập vào mắt tôi còn là vòng một hớ hênh của con dâu. Chưa kể, ngồi ở quán cà phê, con cười nói rất to, lại còn phì phèo hút shisha.

Tôi quá xấu hổ, không biết giấu mặt vào đâu. Nếu bạn tôi không chỉ, con dâu không lại gần chào tôi và mọi người, chắc tôi không dám nhận đây là con cái trong nhà mình mất.

Ngay lập tức, tôi trừng mắt, viện cớ gia đình có việc để nhắc khéo con dâu nên đi về sớm. Về đến nhà, vì biết tôi rất tức giận, chưa cần tôi phải hỏi, con dâu đã nhận sai và liên tục xin lỗi tôi. Con bao biện rằng vì đi chơi với bạn thân thoải mái nên mới ăn mặc như vậy. Còn việc hút shisha thì đây là lần đầu tiên con thử. Con hứa sẽ không bao giờ tái phạm nữa.

Nhưng làm sao tôi tin những lời này được. Hình ảnh cô con dâu mà tôi hay đi khoe với mọi người đã hoàn toàn sụp đổ.

Tôi không thể quên cảnh con bé ăn mặc hở hang, nói cười oang oang và phì phèo khói thuốc hết sức phản cảm, lại còn ngay trước mặt các bạn tôi. Rồi nhiều người khác sẽ biết chuyện này, họ sẽ nghĩ trước đây tôi luôn nói dối về gia đình mình, rằng tôi không biết dạy dỗ con dâu, gia đình không có nề nếp…

Tôi tự dưng nhớ lại những hôm tôi thấy con ra ngoài với túi lớn, túi bé. Tôi hỏi thì cứ viện cớ đủ kiểu, hóa ra đều là túi quần áo mang… đi thay, để lúc về nhà lại vào vai cô con dâu nết na, ngoan hiền, chuẩn mực. Hóa ra bấy lâu nay, tôi sống cùng “diễn viên”, sống với sự giả tạo. Giờ tôi không dám tin con bé, không thể phân biệt được lời nào là thật, lời nào là giả nữa.

Thấy tôi căng thẳng, làm to chuyện này và gọi con trai ra dạy lại vợ, con dâu từ khóc lóc xin lỗi đã chuyển sang thái độ. Con bé nói: “Con biết mẹ bất ngờ nhưng con làm gì sai đến mức đấy. Người trẻ thời nay như thế cũng là bình thường mà mẹ? Đây mới chính là sở thích, phong cách của con”.

Ôi như thế này mà con bé vẫn cho là bình thường? Tôi hoàn toàn nhìn nhầm về cô con dâu này rồi. Cứ tưởng sống đến ngần này tuổi, tôi có mắt nhìn người và đánh giá vấn đề lắm, hóa ra không phải. Chính tôi đã bị con dâu “qua mắt” mấy năm qua mà không hề hay biết.

Theo Dân trí