Tôi năm nay 35 tuổi và đã kết hôn được 9 năm, hiện hai vợ chồng tôi đã có với nhau 2 đứa con, trai gái đủ cả. Hồi mới kết hôn, vợ chồng tôi ở với bố mẹ chồng, nhưng bố chồng đã mất cách đây 5 năm nên giờ chỉ còn mẹ chồng.
Trong hoàn cảnh gia đình như vậy, tôi dù muốn ra ngoài ở riêng cũng rất khó vì còn phải có trách nhiệm chăm lo cho mẹ chồng.
Biết là sẽ phải sống dài lâu với mẹ chồng nên tôi cố gắng để làm tốt nhiệm vụ của mình, làm các việc nhà, chăm sóc chồng con và mẹ chồng. Tôi và mẹ chồng không có những xích mích, nhưng dường như tôi không được lòng mẹ chồng. Bà luôn có khoảng cách với tôi nên làm gì tôi cũng đều phải cố gắng làm cho thật tốt.
Anh chồng và em chồng cũng đã lập gia đình, nhưng đã sống ở nơi khác, trách nhiệm của tôi với mẹ chồng cũng rất lớn. Mẹ chồng tôi sức khỏe không được tốt, hay đau ốm nên tôi cũng khá vất vả, nhiều khi bị mẹ chồng nói nặng lời nhưng tôi cố gắng nhẫn nhịn, chịu đựng. Cũng may là chồng tôi cũng thương vợ, rảnh là đỡ việc nhà cho tôi.
Hàng tháng có bao nhiêu tiền lương là tôi đều sử dụng hết, còn cho mẹ chồng tiền tiêu vặt, nên bây giờ tôi không có tiền tiết kiệm. Phần lớn đồ đạc, thiết bị trong nhà là do tôi mua sắm, phục vụ gia đình. Tôi không có ý định ra ngoài ở nên đầu tư, chăm chút cho nơi ở của mình.
Mẹ chồng đã làm một điều khiến con dâu thất vọng. Ảnh minh họa
Tôi toàn tâm, toàn ý và đóng góp cho nhà chồng nhiều như vậy, cũng chưa bao giờ đòi hỏi điều gì quyền lợi cho riêng mình. Nhưng vừa rồi khi mẹ chồng tuyên bố chia đất đai cho các con, tôi thực sự hụt hẫng và rất buồn. Mẹ chồng cho vợ chồng tôi đất là ngôi nhà đang ở hiện nay, nhưng với một điều kiện là tôi không được đứng tên, mẹ chồng chỉ sang tên cho chồng tôi và đó là tài sản riêng.
Trong khi anh chồng và em chồng cũng được chia đất, nhưng mẹ chồng đều cho con dâu chung tên, chỉ riêng tôi là không được. Khi tôi thắc mắc thì mẹ chồng giải thích: “Dâu cả được đứng tên vì khi hai vợ chồng mua nhà, bên ngoại cũng hỗ trợ nhiều nên giờ được ghi nhận. Còn dâu thứ chưa có đóng góp gì nhiều, giờ nếu cho sang tên, nhỡ đâu ly hôn là phải chia đất”.
Chuyện đất đai nhà chồng tôi không có tham vọng, cũng không có ý kiến, nhưng mẹ chồng tôi làm như vậy là thiếu tôn trọng tôi. Tôi là con dâu có trách nhiệm chăm sóc mẹ chồng, vất vả là thế mà vẫn bị mẹ chồng phân biệt đối xử. Coi tôi như là người ngoài, trong khi hai vợ chồng tôi sống hạnh phúc, sao có thể nghĩ ra được chuyện ly hôn như mẹ chồng lo xa, đề phòng.
Mẹ chồng tôi đã vậy rồi còn chồng tôi cũng không biết bảo vệ vợ, anh ấy biết vợ ấm ức mà không nói đỡ một câu làm tôi mất mặt trước cả nhà. Từ hôm đó đến nay mẹ chồng tỏ rõ thái độ với con dâu, bà bóng gió ám chỉ tôi là người tham lam, đòi hỏi đất đai nhà chồng… Tôi cảm thấy mệt mỏi, ấm ức mà không biết bày tỏ cùng ai vì thấy mình lạc lõng nơi nhà chồng.
Cống hiến hết lòng với nhà chồng, giờ kết quả lại thành ra thế này. Mẹ chồng còn không nhắc tới số vàng hồi môn mà cưới xong tôi đưa bà giữ hộ, tôi sợ rằng bà chia tiền cho các con mà không có tôi. Tôi rất thất vọng không biết phải làm gì để mẹ chồng thương yêu và không phân biệt đối xử?
Theo Sức khỏe đời sống