Tôi về làm dâu trong gia đình chồng đến nay đã được gần 10 năm. Khi đó em gái chồng mới đang học đại học và đến giờ đã có gia đình được mấy năm.
Khi em ấy còn học đại học, thường xuyên vay tiền tôi mà không phải là ít. Bình thường sinh viên thì chi tiêu tằn tiện nhưng em chồng tính ăn chơi, thích mua sắm và tụ tập bạn bè thường xuyên nên tháng nào cũng vay tôi vài ba triệu là chuyện bình thường.
Tôi cứ nghĩ vay sẽ trả nhưng đến nay chưa bao giờ nó nhắc chuyện trả nợ. Tôi ngại nhắc vì nó chưa đi làm, nếu có trả thì lại xin mẹ chồng, rồi mọi chuyện lại ầm ĩ lên không hay.
Mẹ đẻ thì khuyên tôi chịu đựng vài năm, em chồng ra trường đi làm sẽ không vay nữa, chứ ở cùng nhà mà không được lòng em chồng và mẹ chồng sẽ khó sống. Thà rằng tốn chút tiền mà yên ấm cửa nhà thì vẫn hơn. Tôi xót của nhưng nghe lời mẹ nên mỗi lần em chồng vay đều phải rút hầu bao mà không dám kêu ca gì.
Mỗi tháng chồng đưa cho tôi gần 100 triệu thì em anh ấy vay 5-7 triệu mà từ chối thì sợ chồng buồn. (ảnh minh họa)
Cứ tưởng nó đi làm, lấy chồng sẽ không vay tiền tôi nữa nhưng không phải vậy. Em chồng than có con nhỏ nhiều thứ cần chi tiêu nên mỗi lần nó vay nhiều hơn trước.
Tôi có lần nói với chồng nhưng anh ấy nói chị em giúp nhau tí chút, khi nào có nó sẽ trả. Với lại mỗi tháng chồng đưa cho tôi gần 100 triệu thì em anh ấy vay 5-7 triệu mà từ chối thì sợ chồng buồn.
Từ đó đến nay đã gần chục năm trời, tôi như cây ATM để em chồng cứ hết tiền lại đến rút. Mỗi lần nó vay không quá lớn nhưng tính ra cũng đến cả vài trăm triệu, vậy mà tôi không có cách nào để chấm dứt tình trạng này. Tôi chỉ ngại không cho nó vay, quan hệ giữa em chồng và tôi, rồi cả chồng tôi nữa sẽ không còn tốt đẹp.
Theo VOV