Tôi và chồng đều là dân tỉnh lẻ, lên Hà Nội học tập, sinh sống. Chúng tôi quen nhau khi còn đi học, đến khi ra trường đi làm 3 năm mới chính thức yêu nhau. Thời điểm đó, anh làm trong một công ty truyền thông còn tôi làm kế toán cho một công ty sản xuất thực phẩm. Lúc quyết định đến với nhau, chúng tôi cũng không có nhiều tiền tích lũy và xác định cùng nhau phấn đấu để bám trụ lại Hà Nội.
Sau khi cưới, nghe các chị em mách, phụ nữ phải nắm kinh tế trong gia đình nên tôi cũng thẳng thắn bảo chồng đưa tiền lương để tôi lo chi tiêu trong nhà. Nào ngờ vừa nói xong lập tức bị chồng phản ứng khá gay gắt.
Anh nói, dù là vợ chồng nhưng anh muốn tiền bạc phải phân minh. Trong nhà sẽ có một khoản quỹ chung và cả hai có trách nhiệm đóng góp 50% lương vào quỹ đó để chi tiêu hàng tháng. 30% để tiết kiệm cho việc mua nhà, 20% còn lại để cho các nhu cầu cá nhân của mỗi người.
Vợ sốc khi biết bị chồng lừa dối. Ảnh minh họa.
Theo lời chồng, tài chính phải rõ ràng rành mạch ngay từ đầu như thế, vợ chồng mới sống với nhau lâu bền và tránh được những mâu thuẫn về kinh tế.
Biết là vậy nhưng khi áp dụng vào thực tế cuộc sống trong gia đình thì nảy sinh rất nhiều vấn đề. Chồng dựa vào việc thu nhập cao hơn, đóng góp quỹ nhiều hơn nên luôn bắt tôi phải kê khai mua gì, chi gì một cách chi tiết và gửi cho chồng xem vào cuối tháng.
Đi làm công ty đã áp lực, về nhà lại bị “sếp” chồng “hành” nhiều lúc cũng khiến tôi stress. Nhất là khi tôi có bầu rồi sinh con nhu cầu chi tiêu, thăm khám, thuốc men, bỉm sữa cũng nhiều hơn nên nhà tôi luôn trong tình trạng “cháy quỹ” chi tiêu buộc tôi phải dùng đến khoản tiền tiết kiệm.
Biết chuyện, chồng làm ầm ĩ mọi chuyện lên. Anh nói tôi làm kế toán nhưng không biết tính toán cho tương lai, cứ như thế bao giờ mới mua được nhà. Sau lần đó, anh tuyên bố không góp quỹ, thay vào đó, tôi phải dùng toàn bộ tiền lương của mình (11tr) để lo chi tiêu trong gia đình.
Chồng sẽ có trách nhiệm phụ thêm cho tôi 5 triệu mỗi tháng. Số thu nhập còn lại của anh, anh nói sẽ tự mình quản lý và hứa hẹn sẽ cố gắng dành tiền mua trả góp được nhà trong thời gian sớm nhất.
Dù ấm ức với quyết định của chồng nhưng vì không muốn bị anh tra hỏi tiêu gì, mua gì mỗi tháng, tôi đã gật đầu đồng ý. Vậy là từ đó, chúng tôi tiền ai người nấy giữ và làm theo đúng thỏa thuận.
Đến khi con tôi đi học mầm non, vì gửi trường tư tốn thêm một khoản nên tôi nói chồng góp thêm tiền. Thuyết phục mãi anh mới chịu góp 2 triệu (tổng đưa tôi 7 triệu mỗi tháng).
Thỉnh thoảng có những khoản phát sinh, tôi bảo chồng đưa tiền nhưng anh luôn nói tiền đã gửi đi đầu tư, không rút được. Vì nghĩ cho tương lai con cái có nhà cửa đàng hoàng, tôi lại đành vay chỗ nọ đập chỗ kia, tự xoay để cân đối chi tiêu trong gia đình.
2 năm trở lại đây, tôi thấy công việc của chồng khá thuận lợi. Anh cũng luôn trong tình trạng bận rộn đi gặp gỡ đối tác, khách hàng để ký kết hợp đồng. Thế nhưng, khi tôi hỏi đến thu nhập của chồng, anh luôn gạt đi. Anh nói tôi không cần quan tâm đến vấn đề đó, chỉ cần biết anh sắp kiếm đủ tiền để mua được căn chung cư trong mơ cho vợ con là được.
Biết chồng không thích bị vợ quản nên tôi cũng không đề cập nhiều đến chuyện đó nữa. Nhiều lúc tôi tự động viên, chồng biết kiếm tiền lo cho tương lai như vậy là rất có trách nhiệm với gia đình. Tôi cũng không nên quá soi mói, quản lý thu nhập của anh làm gì.
Đó là lý do khiến cô bạn thân của tôi tỏ ra rất ngạc nhiên khi tôi không hề biết chồng mình đi làm được bao nhiêu tiền mỗi tháng. Thậm chí cô ấy còn cảnh báo tôi, đàn ông nhiều tiền rất dễ nảy sinh nhiều vấn đề, trong đó có việc ngoại tình và nhắc tôi phải cẩn thận.
Tuy nhiên, trong thâm tâm tôi lại không nghĩ chồng lại có tư tưởng đó. Vì anh là con người của công việc, chỉ biết đi làm kiếm tiền vì gia đình, không phải mẫu đàn ông trăng hoa. Thế nhưng, tôi đã nhầm, rất nhầm.
Ngay mới đây thôi, khi hỏi vay tiền chị họ bên chồng để đóng học cho con vì công ty chậm lương, tôi sửng sốt khi được chính chị tiết lộ, đã phát hiện chồng tôi ngoại tình từ lâu. Trưa hôm ấy, chị đi mua xe cùng một đồng nghiệp, vô tình bắt gặp chồng tôi đang đèo một nữ sinh trẻ trên con SH mới, chưa biển rời khỏi cửa hàng.
Nhìn bọn họ không phải là mối quan hệ qua đường mà rất tình tứ, hệt như các cặp đôi yêu nhau. Vì tò mò, chị quyết định bám theo thì phát hiện bọn họ chở nhau vào khách sạn ngay sau đó.
Dù rất bức xúc với hành động ngoại tình của đứa em họ nhưng vì sợ làm tan vỡ một gia đình nên chị chọn cách coi như không biết chuyện gì. Tuy nhiên, khi thấy tôi phải đi vay tiền đóng học cho con trong khi chồng có tiền cặp kè, mua xe cho bồ nhí bên ngoài, chị ấy thấy thương cảm cho tôi nên nói ra.
Biết chuyện, tôi đau đớn thấu tận tâm can. Hóa ra bạn tôi nói đúng. Tôi đã quá tin chồng để rồi nhận lại là sự lừa dối, phản bội. Tôi phải làm thế nào để lấy lại công bằng cho mẹ con tôi đây?
Theo Sức khoẻ đời sống