Anh là đàn ông, người kiếm tiền trong gia đình. Vợ anh thì không đi làm vì lương anh đủ nuôi vợ rồi. Quan trọng hơn là đợt này vợ anh bầu bí ốm nghén kinh lắm nên xót vợ anh mới không cho cô ấy đi làm là vì thế.
Nhiều người phụ nữ ắt hẳn phải ngưỡng mộ chị khi có một người chồng yêu thương mình đến thế.
Tưởng rằng như thế là đã tuyệt vời. Bởi mình đi làm kiếm tiền vợ ở nhà chỉ việc tiêu. Thế nên anh cũng như biết bao ông chồng khác vô tâm đến lạ. Vì anh cảm thấy như thế là đủ rồi. Đi đâu anh cũng tự hào vỗ ngực rằng mình là một người đàn ông vô cùng thương vợ.
Thế rồi vợ anh cũng sinh cho anh một cô công chúa xinh đẹp. Những ông chồng khác nằng nặc đòi vợ mình sinh con trai. Nhưng anh thì lại cực kì yêu con gái. Con gái vô cùng dễ thương mà.
Vợ anh ngày nào cũng bận bịu với cả tá những công việc nhà. Dĩ nhiên anh không cảm thấy vợ làm việc nhiều rồi vì vợ chỉ ở nhà. Vậy mà không hiểu sao lúc nào về cũng thấy vợ đang ngồi thở mệt nhọc rồi người thì cứ lem nha lem nhem bẩn.
Chồng đôi khi cũng bực vì vợ quá lôi thôi và luộm thuộm ấy chứ. Anh thì vốn sạch sẽ, giờ vợ thế càng khiến anh khó chịu không chịu được. Nhiều lần quát vợ ăn mặc cho tử tế chỉnh tề 1 chút, thế nhưng đâu vẫn vào đó khiến anh cũng không buồn nhắc vợ luôn.
Chỉ 1 tháng sau đó vợ anh ốm. Anh thật không hiểu được anh làm việc cả 20 tiếng 1 ngày ấy chứ mà còn chịu được, vợ anh chỉ ở nhà mà cũng ốm.
Dù sao anh cũng lâu chưa ở nhà với vợ con vì bận đi làm nên vợ ốm anh đã xin nghỉ ở nhà chăm sóc vợ. Anh được vợ dặn lau nhà, cho con ăn rồi ti tỉ những thứ khác.
Anh hì hục chưa lau nhà xong vợ đã lại nhờ anh đi giặt đồ giúp vợ. Quần áo của anh, của con và của vợ giặt riêng ra như thế nào. Nghe thôi anh đã thấy đau hết cả đầu mệt mỏi.
Ảnh minh họa: Internet
Chưa hết việc này anh lại phải làm việc khác vợ nhờ. Mọi việc cứ cuống hết cả lên, xoắn xít lại với nhau khiến anh bực mình không chịu được.
Tuốt toát mồ hôi lau cho xong chỗ cầu thang thì con khóc anh lại phải chạy lên pha sữa cho con uống. Bế con lên dỗ dành một thôi một hồi đến mỏi nhừ cả tay rồi con mới chịu đi ngủ.
Gì mà đến 2h chiều rồi anh mới được ăn cơm. Cảm giác như mình sắp chết đói, đói lả đến nơi rồi. Nhìn anh như thế vợ thương quá thều thào dậy giúp chồng trông con, để chồng ăn cho xong bữa.
Đột nhiên anh đang ăn mà nước mắt lã chã rơi. Quay sang vợ anh ôm chặt vợ bật khóc:
– Anh, anh sai rồi vợ ạ, anh xin lỗi vợ.
– Chồng làm sao thế? Có chuyện gì nói cho vợ nghe xem nào.
– Anh sai rồi vợ ạ, anh cứ nghĩ em ở nhà không phải làm gì rất là sung sướng nhàn nhã. Nhưng hôm nay ở nhà với vợ 1 ngày vì vợ ốm anh mới hiểu được vợ anh đã vất vả đến thế nào. Mai anh thuê ô sin cho vợ nhé.
– Thôi chồng, thế tốn tiền lắm, vợ làm quen rồi không sao đâu.
– Nhưng anh xót vợ lắm. Nhé, anh thuê thật đấy.
– Dạ.
Anh nhất định phải thuê người giúp việc thôi, anh không thể để vợ làm việc quá sức sau sinh thế này được. Nhà nội ngoại ai cũng bận không đến chăm vợ được lại còn đều ở xa 1 mình vợ ở nhà đã buồn rồi.
Cả tá công việc đổ lên đầu thế sao mà vợ chịu nổi. Sau một lần ở nhà với vợ anh mới hiểu rằng mình cần phải thương vợ nhiều lần hơn thế.
Bởi vì vợ anh xứng đáng nhận được sự yêu thương từ anh mà. Đây được xem như một bài học dành cho các ông chồng.
Hãy biết yêu thương vợ mình hơn và san sẻ việc nhà cùng cô ấy. Bởi sự hi sinh của cô ấy xứng đáng nhận được những điều đó từ các anh.
Theo Gia đình Việt Nam