Tôi và chồng yêu nhau được 5 năm, sau đó kết hôn. Cuộc sống của tôi rất hạnh phúc, chồng yêu thương tôi hết mực. Nhà chồng cũng coi tôi như con đẻ. Biến cố đã đến với tôi vào năm 2021, tôi đã phải trải qua nỗi đau quá lớn khi chồng đột ngột qua đời.

Chồng tôi là con một, tôi và anh cũng chưa có con. Với mong muốn của tôi và nguyện vọng của bố mẹ chồng, gia đình tôi đã nhờ can thiệp để lưu trữ tinh trùng của chồng.

Mẹ đẻ tôi rất đau lòng và khuyên tôi không nên can thiệp để có con. Chồng đã mất, sinh con ra không đầy đủ tình cảm của bố và tôi sẽ rất vất vả.

Bỏ qua tất cả lời khuyên và sự lo lắng của mọi người, tôi sẵn sàng làm mọi biện pháp để có con với anh. Tôi yêu anh và thương bố mẹ chồng, cũng muốn có con để nguôi ngoai nỗi nhớ anh.

Bố mẹ đẻ phản đối khi tôi muốn có con với người chồng đã mất - 1

Cuộc sống của tôi đã thay đổi rất nhiều kể từ khi chồng qua đời (Ảnh: Pinterest).

Tôi đã can thiệp một vài biện pháp trong 2 năm đầu nhưng đều thất bại do sức khỏe không đảm bảo. Có lần phôi thai của tôi đã ổn định nhưng cũng không giữ được.

Đầu năm nay, tôi tìm đến một bệnh viện uy tín để thực hiện phương pháp bơm tinh trùng nhưng bị từ chối vì lý do pháp lý. Bệnh viện có giải thích với tôi rằng, tinh trùng được lưu trữ sau khi chồng tôi qua đời, không được phép thực hiện các phương pháp can thiệp để có con.

Tôi cảm thấy rất mệt mỏi và thất vọng khi đã cố gắng cả tâm sức và tiền bạc nhưng vẫn không thể có con với chồng.

Gia đình nhà chồng cũng thương tôi vất vả nên bảo tôi dừng lại và không cần can thiệp để có con nữa. Mẹ chồng cũng thường nói với tôi: “Mẹ coi con như con đẻ, cả nhà cũng muốn con và thằng Minh có con với nhau, nhưng con đã cố gắng mấy năm rồi, mẹ thương con lắm. Giờ con có ai yêu thương, mẹ sẽ đứng lên tổ chức đám cưới cho con”.

Tôi mới 27 tuổi, ngoại hình nhỏ nhắn nên được khen trẻ trung hơn so với tuổi. Tôi vẫn được nhiều chàng trai trẻ theo đuổi và tỏ ý sẵn sàng cưới tôi.

Sau 3 năm chồng tôi qua đời, tôi cũng dần quen với cuộc sống không có anh. Tôi bắt đầu cảm thấy cuộc sống của tôi cô đơn và trống trải, mẹ đẻ của tôi lo lắng cho tôi mà yếu hơn nhiều. Bà muốn tôi về nhà ở, không ở nhà chồng nữa, bà vẫn mong muốn tôi tìm được một người yêu thương để bà yên tâm hơn.

Tôi ở nhà chồng vẫn thoải mái, sau khi chồng tôi qua đời, bố mẹ chồng còn thương yêu tôi hơn rất nhiều.

Gần đây, tôi có tâm sự nhiều hơn với một anh đồng nghiệp hơn tôi 3 tuổi. Tôi cảm thấy được an ủi phần nào và đỡ trống trải hơn. Anh nhiều lần bày tỏ tình cảm và sự cảm thông với tôi nhưng tôi đều từ chối. Nhưng khoảng một tháng trước, tôi đã để sự việc vượt ra khỏi tầm kiểm soát, tôi và anh đã đi quá giới hạn.

Là người phụ nữ cô đơn, đã quá lâu mới có thể mở lòng chia sẻ với một người đàn ông, tôi cũng bị cảm xúc chi phối. Sau đêm đó, tôi cảm thấy rung động với anh, sự nhiệt tình và chân thành của anh khiến tôi cảm thấy an lòng. Vốn đã có tình cảm với tôi từ trước, anh đã mau chóng ngỏ ý muốn lo cho tôi và lấy tôi làm vợ.

Tôi thật sự băn khoăn quá, tôi không biết làm sao để trọn vẹn việc gia đình nhà chồng, tôi cũng cảm thấy có lỗi với chồng nhưng tôi cũng muốn có một người đàn ông ở bên.

Tôi phải làm sao đây, tôi thật sự không biết sẽ đối diện với chuyện này theo cách nào! Tôi có lỗi với gia đình nhà chồng không, nếu tôi quyết định đi bước nữa? Tôi không lỡ bỏ bố mẹ chồng mà đi, nhưng tôi cũng xót xa cho tôi và bận tâm khi nghĩ đến bố mẹ đẻ.

Theo Dân Trí