Tôi và bạn trai yêu nhau được hai năm. Chúng tôi dự định sẽ tổ chức đám cưới vào tháng 5 tới. Yêu nhau lâu nhưng do khoảng cách địa lý (chúng tôi làm việc ở trong Nam, nhà anh lại ở ngoài Bắc) nên tôi không biết nhiều thông tin về gia đình người yêu.
Cuối tuần vừa rồi, chúng tôi mới sắp xếp nghỉ phép, đặt vé máy bay để về ra mắt họ hàng. Đây cũng là lần đầu tiên tôi gặp bố mẹ chồng và em dâu tương lai.
Trước khi cùng anh về quê, tôi đã chuẩn bị quà cáp rất chu đáo, trong đầu đã tưởng tượng đến viễn cảnh cả gia đình ngồi ăn uống, trò chuyện vui vẻ. Thậm chí tôi còn cẩn thận hỏi thông tin từ một người bạn làm dâu ngoài Bắc để tìm hiểu về văn hóa vùng miền.
Thấy tôi căng thẳng, chồng tương lai của tôi còn bông đùa, tếu táo “trông em như chuẩn bị đi phỏng vấn xin việc”. Dù vậy anh cũng trấn an tôi: “Cứ yên tâm vì các cụ ở quê hiền và quý người lắm”. Điều này khiến tôi cũng an tâm phần nào.
Thế nhưng “đời không như mơ”, buổi ra mắt của tôi đã trở thành cơn ác mộng mà cả đời tôi không thể quên. Ngay khi tôi vừa đặt chân vào nhà, tôi đã có cảm giác có gì đó không ổn. Mọi người lạnh lùng, thờ ơ. Tất cả chỉ xúm lại hỏi han chồng tương lai của tôi mà coi tôi như “vô hình”. Em gái chồng còn không thèm chào hỏi tôi lấy một lời. Tôi có chút hụt hẫng nhưng cố gắng trấn tĩnh, chủ động bắt chuyện, hỏi thăm từng người.
Sau khi ăn cơm tối, mẹ chồng tôi triệu tập cuộc họp gia đình gồm rất nhiều cô chú, bác dì trong họ. Ban đầu tôi tưởng bà muốn thông báo về lễ cưới của tôi và anh. Thế nhưng bất ngờ là tôi trở thành đối tượng bị công kích.
Mẹ chồng tương lai của tôi tuyên bố: Không chấp nhận cho hai đứa kết hôn. Ban đầu bà còn nói vòng vo rằng do hai đứa khoảng cách địa lý xa, khác biệt văn hóa vùng miền, người yêu tôi lại là con trưởng họ… nên không hợp.
Tôi cố gắng trần tình, giải thích hai đứa yêu nhau thật lòng, thậm chí tôi sẵn sàng ra Bắc sống nếu chồng muốn. Em gái người yêu tôi lúc này mới đứng phắt dậy nói: Anh em không thể lấy một người con gái có quá khứ không sạch như chị được!
Tôi ngỡ ngàng, bật khóc ngay tại chỗ, không hiểu chuyện gì xảy ra. Tôi tốt nghiệp đại học loại giỏi, là nhân viên ngân hàng có mức thu nhập không tệ. Anh không phải mối tình đầu của tôi nhưng thời gian yêu anh tôi chưa từng làm gì có lỗi với anh cả.
Hóa ra “quá khứ không sạch” mà em chồng tôi nói chính là công việc PG tôi từng làm thời còn là sinh viên. Không hiểu bằng cách nào, em vào trang cá nhân của tôi, lục tìm trên dòng thời gian cách đây cả 7-8 năm, bức ảnh một vị khách nào đó chụp cùng tôi tại quán bia. Thực tế, đến bây giờ tôi cũng không nhớ rõ bối cảnh bức ảnh, không nhớ cả vị khách tag tên mình.
Năm thứ 2 đại học, bố mất sớm, mẹ tôi lại phải chạy thận, để duy trì công việc học tập tôi làm thêm đủ nghề. Do ngoại hình xinh xắn nên một chị khóa trên đã tạo điều kiện cho tôi làm PG trong nhóm của chị. Chúng tôi tiếp thị bia rượu nhưng cũng có giới hạn. Đành rằng, cũng không tránh khỏi có lúc nhiều vị khách say, khiếm nhã họ có hành động động chạm. Thế nhưng trong suốt 2 năm làm công việc này tôi chưa bao giờ đi quá giới hạn với khách.
Tôi đã cố gắng giải thích nhưng cả gia đình anh không ai muốn nghe.
“Làm PG thì khác gì làm gái đâu chị. Chỉ có những người có đạo đức không tốt mới làm công việc này. Đó là trá hình. Để bán được nhiều rượu, bia thì có phải cứ mời là được đâu, phải làm những thứ khách yêu cầu. Bố mẹ cứ nhìn bộ váy chị ấy mặc mà xem vừa ngắn, vừa bó. Ai cũng có hoàn cảnh nhưng lựa chọn thế nào lại là do quyết định của từng người. Nhà em xưa nay rất gia giáo”, em gái chồng tương lai của tôi gay gắt nói.
Lúc đó tôi chỉ biết im lặng, bản thân chưa chuẩn bị cho tình huống như thế này. Hơn hết là tôi không thấy bản thân mình sai điều gì. Điều tôi thất vọng hơn cả là người yêu tôi ngồi bên cạnh thấy người yêu bị xúc phạm nặng nề nhưng cũng không quyết liệt bảo vệ. Anh chỉ “dĩ hòa vi quý” từ tốn nói: “Mong cả nhà bình tĩnh, người yêu con như thế nào con biết. Chuyện này để sau hãy nói”.
Tôi đã rời khỏi nhà anh ngay sau buổi nói chuyện hôm đó. Dù rằng sau đó người yêu của tôi có nhắn tin, gọi điện xin lỗi nhưng thực sự, tôi chưa thể nào nguôi ngoai. Đây là lần đầu tiên trong đời bản thân tôi cảm thấy lòng tự trọng của bản thân bị xúc phạm nặng nề như vậy. Đến bây giờ cứ nghĩ đến buổi ra mắt hôm đó, tôi lại bật khóc không thể kiềm chế.
Tôi yêu anh nhưng cũng không thể làm dâu một gia đình không tôn trọng mình như vậy được. Trong hoàn cảnh này, tôi có nên cân nhắc dừng mối quan hệ tình cảm với anh không? Liệu với một gia đình có tư tưởng như vậy có thể thay đổi và đối tốt với con dâu không?
Theo Dân trí
Thấy chiếc nhẫn cưới ở chân giường, tôi nghẹn ngào thu dọn đồ đạc về nhà ngoại
Tìm được hạnh phúc từ cuộc tình chớp nhoáng với trai trẻ
24 năm khốn khổ của người phụ nữ mang thai bị bán cho nhiều đàn ông