Hai năm trước, về nhà ăn Tết, mẹ tôi đột nhiên mang ra chục cây kim, bảo tôi giúp bà xâu chỉ cho tất cả. Mẹ nói có một lần muốn khâu lại cái khuy áo thì phát hiện mắt bị hoa. Bà làm thế nào cũng không thể xâu chỉ vào kim.
Tranh thủ lúc tôi về, bà muốn tôi xâu sẵn chỉ cho mấy cây kim. Nghe mẹ nói, tôi chợt nhận ra tốc độ già đi của bố mẹ nhanh hơn tưởng tượng của tôi rất nhiều. Tôi kể với chồng, anh nhắc tôi cố gắng về chơi với ông bà nhiều hơn.
Khi chúng tôi kết hôn, bố chồng tôi đã qua đời. Chúng tôi sống cùng mẹ chồng, hết lòng chăm sóc nhưng cũng chỉ được khoảng 5 năm thì bà mất vì bạo bệnh.
Tôi may mắn vì vẫn còn bố mẹ. Ông bà sống cách nhà tôi khoảng 20km, có lương hưu, không phải nhờ cậy gì con cái về mặt tài chính.
Cũng đã tròn 10 năm vợ chồng tôi về chung một nhà. Cuộc sống không dư dả nhiều nhưng khéo vun vén, nên cũng sống thoải mái. Chúng tôi đã có nhà, trả hết nợ nần, có công việc ổn định và chút tiền để tiết kiệm.
Vợ chồng tôi thống nhất mỗi tháng trích phần nhiều của lương vào quỹ chung, còn mỗi người chỉ giữ một phần nhỏ cho nhu cầu cá nhân. Số tiền chung dùng để đóng học cho con, chi tiêu gia đình, một phần để tiết kiệm, đầu tư.
Sau khi đưa lương cho tôi, chồng chỉ cầm đôi ba triệu. Mọi chuyện chi tiêu trong nhà hai vợ chồng đều bàn bạc, không giấu nhau điều gì.
Tuy nhiên, khoảng nửa năm trở lại đây, tôi thấy anh hay thậm thụt lấy thêm tiền để quỹ riêng. Dù số tiền đó không ảnh hưởng nhiều đến quỹ chung của gia đình, nhưng việc làm này của chồng khiến tôi không thoải mái.
Tôi không tỏ ngay thái độ căng thẳng, khó chịu hay “vạch mặt” chồng mà lẳng lặng theo dõi, xem xét.
Tốc độ già đi của bố mẹ nhanh hơn tưởng tượng của tôi rất nhiều. Ảnh minh họa: PX
Tháng 6, con bé nhà tôi được nghỉ hè. Như mọi năm, chúng tôi sẽ đưa con về chơi với ông bà, cũng nhờ ông bà trông hộ tháng hè. Năm nay, con mới đến nhà ông bà được 2 tuần, chồng tôi đã đề nghị đưa con về nhà mình sớm.
Buổi tối, khi vợ chồng đang ăn cơm, anh tuyên bố tiết kiệm được 15 triệu đồng, tính đặt cho bố mẹ vợ một chuyến đi Thái Lan. Lần nào đi du lịch, ông bà cũng phải chiều theo ý con ý cháu, nên lần này anh muốn ông bà đi riêng.
Tôi bị sốc khi biết dụng ý để quỹ riêng của anh. Nước mắt cứ thế chảy ra. Tôi thầm nghĩ ông chồng cục cằn của mình thật hiếu thuận, tình cảm. Hoá ra anh lén tôi để dành thêm tiền tiết kiệm, nhằm mục đích tặng ông bà món quà này.
Tôi chẳng có lý gì để ngăn cản hay trách móc anh được. Tôi nghĩ bố mẹ sẽ vui khi biết tâm tư của con rể. Nhưng chồng tôi không đồng ý để tôi nói sự thật với ông bà. Thật sự, nhờ chồng, tôi trở thành người con hiếu thảo hơn.
Theo Vietnamnet