Tôi thật mong trước khi phụ nữ làm người thứ ba, hãy nghĩ về đời của mình và con về sau sẽ thế nào.
Vợ chồng tôi lấy nhau có hai cậu con trai kháu khỉnh. Chúng tôi đều có công việc ổn định, cuộc sống khá viên mãn so với nhiều người.
Dù tình cảm vợ chồng không còn như thuở yêu nhau nhưng tôi khá hài lòng với cuộc hôn nhân này. Vì tôi hiểu khi chấp nhận sự ổn định lâu dài, đâu thể đòi hỏi được nồng nhiệt hào hứng như ban đầu.
Và đương nhiên vợ chồng rồi thì không tránh được cơm không lành, canh không ngọt, nhưng rồi vẫn là một gia đình, chuyện gì cũng có thể qua được.
Tôi từ nhỏ luôn được mẹ dạy dỗ rất cẩn thận. Mẹ luôn nói với tôi: “Phúc đức tại mẫu, con làm gì thì con của con sẽ nhận được cái đó”. Con cái tôi sau này sẽ thừa hưởng những gì tốt đẹp, may mắn từ tôi, hoặc phải lãnh nghiệp báo do điều xấu xa tôi làm.
Từ khi lấy chồng, tôi càng ghi nhớ câu nói này, càng ý thức được nhân cách của người mẹ quyết định một phần cuộc sống của con sau này.
Tôi làm gì cũng nghĩ cho con, không biết hành động hay cư xử của mình có ảnh hưởng gì đến con không. Con trai tôi càng lớn, tôi càng rèn luyện mình sống tốt hơn để mang đến phúc đức để đời cho con sau này.
Ảnh minh họa: Internet
Bỗng một ngày, tôi biết chồng mình ngoại tình. Có lẽ vì tôi quá tin tưởng chồng mà quên mất việc phải giữ lấy chồng. Khi biết tin đau lòng ấy, tôi không hùng hổ đi tìm ả nhân tình kia mà chỉ khóc một trận sưng hết cả mắt. Cả ngày đó tôi không ngừng khóc đến tận lúc chồng về.
Nhưng những ngày đó, tôi vẫn thấy chồng quan tâm đến vợ con, như không hề có chuyện anh phản bội tôi. Tôi lại nghĩ nếu giờ tôi làm lớn chuyện, có phải sẽ khiến người đàn ông này vì tự ái mà bỏ bê gia đình? Huống hồ, tôi làm thế cũng đâu thể thay đổi mọi chuyện, chỉ tự hạ thấp bản thân trước nhân tình.
Hai con trai của tôi vẫn vui vẻ khi nói cười với cha. Chồng tôi vẫn về nhà đúng giờ, vẫn chăm sóc vợ con chẳng khác gì ngày trước. Tôi cứ nhìn và nghĩ, rồi tự hỏi, chẳng lẽ giờ vì nỗi đau trong lòng riêng tôi mà phá nát gia đình này?
Điều tôi phải làm là biết yêu thương bản thân, để phúc đức lại cho con sau này. Tôi sẽ dành nhiều thời gian cho chồng, dịu dàng và cảm thông với anh hơn. Tôi sẽ thử một lần cố gắng, để anh có thể nhận ra nhân tình kia không thể quý giá bằng gia đình này.
Tôi đã nghĩ ả nhân tình kia nếu đã biết đàn ông có vợ con mà vẫn muốn làm người thứ ba thì ắt sẽ bị quả báo xứng đáng. Đó là hậu quả cô ta phải chịu, bản thân tôi không thể vì lỗi của cô ta mà để con mình phải gánh nghiệp báo về sau.
Nếu là người thứ ba, cô ta sẽ không thể để lại phúc đức cho con. Cô ta sống như thế thì tương lai của con cũng sẽ tăm tối đi khi chúng có một người mẹ cướp chồng kẻ khác. Hậu quả cô ta nhận được chắc chắn là sự hối hận khôn nguôi.
Tôi thấy mình nên thương cô ta hơn. Bởi nếu cứ là kẻ muốn phá đổ gia đình người khác, khiến người khác tổn thương thì quả báo cô ta phải nhận chắc sẽ không hề nhẹ.
Đàn ông vốn là kẻ tham lam, thích mới thèm lạ. Chồng tôi đến giờ vẫn thương vợ con, thì có lẽ nhân tình chỉ là phút chốc chồng tôi sa đọa. Vậy thì sao tôi cứ phải ghen với nhân tình? Rõ ràng tôi đã thấy rõ cái kết chồng tôi sẽ quay về, và nhân tình sẽ bị quả báo.
Bởi làm sao anh ấy có thể bỏ người vợ từng cùng anh ấy qua hết thăng trầm? Làm sao anh ấy có thể để con cái mất gia đình? Tôi có nhiều hơn cô ta, là vị trí làm vợ và hai đứa trẻ. Tôi không cần phải so đo gì với người phụ nữ chỉ được xem là cơi nới thêm đó.
Nghĩ được vậy, tôi chăm sóc bản thân, mua thêm đồ đẹp cho mình. Bởi thế, chồng tôi đi đâu giờ cũng muốn kéo vợ đi cùng. Tôi cũng biết anh tự hào ra mặt với bạn bè khi có vợ vừa hiểu chuyện, vừa biết ăn mặc hơn.
Tôi cũng không còn buồn khổ hay tự ti về mình nữa. Vì tôi xinh đẹp hơn, đàn ông muốn kết bạn, đi cùng tôi cũng nhiều hơn trước. Thế thì cớ gì tôi phải ghen với kẻ thứ ba kia?
Tôi biết chắc rằng chồng chẳng ở bên cô ta lâu. Hay nếu có tệ thật sự, chồng tôi có bỏ theo kẻ lạ, thì đó cũng là tội tình anh ta gây ra. Còn tôi thì chỉ cần giữ đức cho con trai của mình, chỉ cần là một người phụ nữ tốt là được!
Theo Gia Đình Việt Nam