Tôi kết hôn 5 năm nhưng có đến 4 năm sống xa chồng, do anh đi xuất khẩu lao động nước ngoài. Mãi gần đây, chồng mới quyết định chuyển về Việt Nam ở hẳn.

Khỏi phải nói, ngày biết tin vợ chồng sắp được đoàn tụ, tôi vui sướng đến nhường nào. Bởi suốt thời gian trước đó, từ lúc bầu bì cho đến khi sinh con, lúc nào tôi cũng chỉ có một thân một mình.

Chưa kể, bố mẹ chồng tôi đã già, lại đau ốm liên miên. Tôi dù bận con nhỏ vẫn phải chạy đôn chạy đáo mỗi khi ông bà đi viện hoặc đau mệt cần người chăm sóc. Nhà neo người, mọi việc đều dồn lên vai khiến tôi nhiều lúc muốn kiệt sức. Nhưng vì con, vì lời hứa của người chồng ở phương xa, tôi lại cố gắng gượng.

Nói về chồng tôi, anh là người cùng làng, hơn tôi 4 tuổi. Ngày mới cưới, chồng làm ở xưởng gỗ gần nhà, tôi làm công nhân may. Dù cuộc sống không dư dả gì nhưng chúng tôi vẫn luôn hòa thuận, yêu thương nhau.

ngoai tinh.jpg
Ảnh minh họa

Lý do khiến chồng muốn đi xuất khẩu lao động nước ngoài xuất phát khi một người họ hàng từ Nhật về thăm quê. Anh ta nói bên đó cơ hội kiếm tiền rất tốt, chỉ cần chăm chỉ, chịu khó, sau vài năm sẽ dư tiền xây nhà và có vốn để đầu tư làm ăn. Sau vài ngày suy nghĩ, chồng tôi đã quyết định tìm hiểu và chuẩn bị hồ sơ để “lên đường”.

Ban đầu tôi không đồng ý vì chưa bao giờ tôi muốn vợ chồng xa nhau, nhất là chồng lại đi tận nước ngoài. Tuy nhiên, trước sự thuyết phục của họ hàng và lời hứa hẹn chỉ đi 2 năm của chồng, tôi đã nuốt nước mắt gật đầu chấp nhận để chồng đi.

Thời gian đầu xa nhau, hầu như ngày nào chồng cũng gọi điện tâm sự với tôi về cuộc sống bên đó. Nhưng dần dần, với lý do bận việc, những cuộc gọi, những dòng tin nhắn cứ thưa dần. Có khi, cả ngày, chồng không trả lời tin nhắn của vợ. Tôi gọi video, anh cũng né, chỉ nhắn lại vỏn vẹn một câu: “Anh đang làm”.

Tình cảm vợ chồng ngày càng xa cách. Niềm an ủi duy nhất đối với tôi là chồng vẫn nhớ gửi tiền về cho vợ để lo cho bố mẹ, con cái ở nhà. Song, số tiền cũng ngày một giảm đi với lý do kinh tế khó khăn.

Bẵng đi một thời gian, dấu mốc 2 năm mà chồng hứa hẹn cũng đến. Tôi giục anh về nước vì từ ngày con sinh ra chưa được gặp bố. Thế nhưng, anh luôn lấy lý do để trì hoãn.

Rồi khi dịch Covid-19 bùng phát mạnh, chồng tôi lấy luôn cớ ấy để không về. Tôi ở nhà cũng quay cuồng lo sức khỏe cho cả gia đình. Dần dần, quãng thời gian chồng xa nhà kéo dài cho đến tận cuối năm ngoái.

Từ ngày chồng về, khác với thái độ lạnh nhạt, thờ ơ lúc trước, anh lại cung phụng, chiều chuộng tôi hết mực. Anh cho tôi tiền đi mua sắm quần áo, làm đẹp cho bản thân; lo đưa đón con đi học, chăm con cho tôi nghỉ ngơi.

Không những thế, cử chỉ của chồng với tôi còn vô cùng ân cần, nhẹ nhàng mà ngay cả khi mới cưới nhau còn mặn nồng, anh cũng không được như vậy.

Thấy chồng thay đổi, tôi hạnh phúc vô bờ. Họ hàng 2 bên cũng mừng cho tôi vì cuối cùng, sau quãng thời gian đằng đẵng hy sinh vì nhà chồng, tôi cũng được đền bù xứng đáng.

Thế nhưng, đời không như là mơ. Khi đang lâng lâng trong niềm hạnh phúc, tôi choáng váng khi biết, ngoài tôi và con, chồng còn có một “gia đình” khác nữa. Mọi chuyện được phanh phui khi mới đây, người phụ nữ ấy dẫn 2 đứa con đến tìm bố. Và đương nhiên, người bố đó không ai khác chính là chồng tôi.

Khi 3 người bọn họ đứng trước mặt, niềm tin trong tôi như vỡ vụn. Chồng tôi cũng không trốn tránh sự thật đó. Thậm chí, anh ta còn nói bản thân về một mình trước để thu xếp mọi chuyện ổn thỏa, sau đó sẽ đón 3 mẹ con cô ta về sau. Có lẽ vì quá sốt ruột nên người phụ nữ kia đã tìm về trước so với dự định.

Và cái anh ta nói “thu xếp mọi chuyện ổn thỏa” là đưa tôi 200 triệu, mong tôi ký vào đơn ly hôn và giải quyết trong âm thầm, không ồn ào. Anh ta nói, từ ngày về, anh ta đã cố gắng bù đắp cho tôi tốt nhất có thể vì biết bản thân có lỗi với vợ. Thế nhưng, giờ người anh ta yêu là người phụ nữ sống cùng anh ta ở Nhật kia, còn mẹ con tôi, chỉ là trách nhiệm.

Hai hôm nay, tâm trí tôi rối bời. Tôi hối hận vì năm đó đã để chồng đi, để giờ gia đình tôi rơi vào cảnh éo le này. Tôi có nên cố níu kéo một người chồng phản bội, hết tình cảm với mình? Hay nuốt nước mắt ra đi và bắt đầu một cuộc sống mới của hai mẹ con?

Theo Sức khỏe và Đời sống