Tết đã qua nhưng nhiều bạn bè của tôi vẫn đang vui du xuân. Một số trở lại với công việc, cuộc sống thường ngày. Còn tôi, vẫn đang nhốt mình trong căn homestay ở một góc rừng Đà Lạt.
Tôi đã ở đây từ trước Tết như một cách tự gột rửa tâm hồn đang đầy rẫy những tổn thương. Đó là những tổn thương đến từ người đàn ông mà tôi yêu hơn cả cuộc đời mình.
Nếu không vô tình phát hiện sự thật đau lòng, có lẽ giờ này chúng tôi đang ở đâu đó giữa trời Âu. Mọi thứ đã được lên kế hoạch. Chúng tôi đã về thăm nhà, chào tạm biệt bố mẹ để cùng nhau đi du lịch trong Tết.
Thế rồi chuyện không ngờ đã xảy ra. Tôi phát hiện người mình yêu là kẻ vô tâm, vừa phá nát tương lai của một cô gái trẻ.
Khi quen biết nhau, anh là giáo viên dạy nhạc. Tôi yêu anh ngay lần đầu tiên gặp gỡ. Đó là hôm anh miệt mài chơi những bản nhạc trữ tình trong đám cưới người bạn thân hồi năm ngoái.
Cùng yêu âm nhạc nên tình cảm của chúng tôi phát triển rất nhanh. Chưa đầy 3 tháng quen biết, chúng tôi đã quấn lấy nhau như mới được yêu lần đầu.
Thế nhưng khi đã đi quá xa cùng anh, tôi mới biết ngoài tôi, anh còn có những người con gái khác. Sau đó, bạn bè, người quen cũng cảnh báo tôi rằng anh là kẻ trăng hoa, thích ngoại tình, quyến rũ những cô gái mới lớn.
Họ còn nói khi đã có được thứ mình cần, anh sẵn sàng bỏ rơi, ruồng rẫy những cô gái của mình một cách không thương tiếc. Nhưng tôi đã trót yêu say đắm.Tôi cũng trao cho anh thứ quý giá nhất cuộc đời mình.
Thế nên tôi giả vờ như không nghe, không thấy những gì anh giấu sau lưng. Tôi hy vọng, tin rằng tình yêu và những gì mình mang lại cho anh sẽ khiến anh thay đổi.
Nhưng đúng ngày 25 Tết, tôi phát hiện chuyện không thể ngờ. Hôm đó, tôi vô tình nhìn thấy những dòng tin nhắn liên tiếp nhau hiện trên màn hình điện thoại của anh.
Trước khi chúng ẩn đi, tôi kịp đọc và loáng thoáng hiểu được phần nào. Đó là những dòng tin nhắn của một người mẹ gửi đến chửi rủa anh nhẫn tâm, hủy hoại sự sống, tương lai con gái bà. Anh làm cho cô bé vẫn còn là sinh viên có thai rồi rũ bỏ trách nhiệm.
Tôi không dám tin và cũng không dám chất vấn anh về những điều vừa thấy. Tôi lặng lẽ tìm cách lấy số điện thoại của người gửi tin nhắn rồi gọi đến để biết sự thật.
Và, người mẹ ấy nói rằng, con gái của bà vẫn đang nằm bệnh viện vì tự ý phá thai và tìm cách tự kết liễu đời mình. Cái thai là của anh, người thường đến nhà, khiến bà tin sẽ trở thành con rể trong tương lai.
Khi biết mình có thai, cô bé muốn anh chịu trách nhiệm nhưng không được đáp ứng. Thậm chí khi cô dọa sẽ tự sát, anh vẫn dửng dưng tắt điện thoại, không thèm đoái hoài. Quá tủi nhục, cô bé đã làm điều dại dột nhất.
Sau cuộc trò chuyện, mẹ cô bé gửi cho tôi ảnh chụp những đoạn tin nhắn anh trao đổi, cự tuyệt lời cầu xin của con gái bà. Hai hôm sau, tôi đến thăm cô bé.
Nhìn gương mặt nhợt nhạt, thân thể tiều tụy của em, tôi xót xa vô cùng. Tôi tự nghĩ, liệu một ngày nào đó, mình có rơi vào hoàn cảnh tương tự hay không.
Từ cô bé, tôi biết trong khi yêu thương, mặn nồng với mình, anh vẫn qua lại với em và một số nữ sinh viên khác. Và em không phải người đầu tiên từ bỏ đứa con chưa kịp hình hài với anh.
Sau cuộc nói chuyện trong nước mắt của 2 người phụ nữ có cùng nỗi đau, tôi có đủ dũng khí để rời bỏ anh. Thậm chí tôi ghê sợ anh. Tôi cũng hận bản thân mình mù quáng, yêu anh bất chấp.
Thế rồi thay vì cùng anh đi du lịch vào dịp Tết, tôi lên Đà Lạt một mình. Những ngày Tết vừa qua của tôi thật khác biệt. Tôi không xúng xính váy áo, trang hoàng nhà cửa hay vi vu du xuân cùng cha mẹ, bạn bè như mọi năm.
Thay vào đó, tôi trốn vào góc phòng khóc một mình cho vơi đi nỗi đau chất chứa trong lòng. Cả cái Tết vừa qua, tôi dành để chữa lành, khỏa lấp những tổn thương.
Rồi thì tôi cũng nhận ra mình may mắn khi có thể thoát khỏi con người nhẫn tâm như anh. Tôi vui vì có thể từ bỏ mối quan hệ sẽ chỉ đem đến niềm đau cho mình.
Bây giờ, tôi tự dặn mình rằng, Tết đã trôi qua và sẽ cuốn phăng những sai lầm, nỗi đau mà tôi vừa gánh chịu.
Kỳ nghỉ tết Nguyên đán Giáp Thìn 2024 đã đi qua. Người Việt lại trở về với bồn bề công việc, học hành. Tuy nhiên, những dư âm của ngày Tết hẳn vẫn còn trong mỗi người. Hãy chia sẻ với chúng tôi về cái Tết vừa qua của bạn. Bài viết xin gửi về địa chỉ email: bandoisong@vietnamnet.vn hoặc bình luận phía cuối bài. Trân trọng! |
Độc giả Lan Vy
Về quê ngoại ăn Tết, chỉ nghe cậu nói một câu mà lòng tôi ấm áp lạ thường
Lần đầu ăn Tết ở nhà riêng, vui đâu chẳng thấy, chỉ ước được về quê chồng
Năm sau tôi quyết tâm ăn Tết chứ không để Tết… ăn mình