Tôi và chồng trước khi cưới đã trải qua quãng thời gian gần 1 năm yêu nhau. Chúng tôi khá hiểu về con người của nhau, cùng tương đồng về hoàn cảnh nữa nên gắn bó, yêu thương. Khi kết hôn, cả hai xác định sẽ trải qua nhiều khó khăn bởi lúc đó vẫn chưa có gì trong tay.
Cho đến bây giờ mọi thứ đã ổn định, nhưng tôi lại không được thảnh thơi chút nào.
Không phải bận bịu về công việc, cũng không vì chăm sóc 2 con, mà đó là do chồng tôi. Hàng tháng mức lương của anh ấy rất cao, nhưng lại đưa cho vợ rất ít.
Chỉ đưa cho vợ vỏn vẹn 5 triệu đồng, con số nhỏ so với thu nhập thực tế của chồng. Điều này khiến tôi rất vất vả trong chi tiêu, cố gắng lắm mới lo đủ cho gia đình.
Tôi thắc mắc vì sao ít thì chồng không giải thích nhiều, bởi anh ấy sống rất nguyên tắc. Đã đưa cho tôi bao nhiêu tiền là chỉ đưa vậy, không bớt đi cũng không đưa thêm.
Buồn nhất là cứ đến ngày đầu tháng, chồng tôi lại chìa ra 5 triệu và nói: “Cô cầm tiền, muốn tiêu gì thì tiêu. Đừng có mà tiêu hoang, bắt mấy bố con tôi ăn uống kham khổ”.
Cứ như thể ban ơn, chồng tôi hành xử khiến tôi rất tủi thân. Thử hỏi nếu tôi không đi làm, có lương thì 5 triệu đồng sao mà tiêu cho đủ cho một gia đình 4 người, biết bao nhiêu khoản phải chi tiêu.
Không hiểu sao tôi tằn tiện, chỉ nghĩ cho gia đình như vậy mà chồng vẫn không ghi nhận. Trong mắt anh ấy, tôi là người không biết chi tiêu tiết kiệm.
Vợ chồng bất hòa cũng chỉ vì chồng mỗi tháng chỉ đưa đúng 5 triệu cho vợ. Ảnh minh họa
Có lần tôi nghe lỏm được chồng “dạy khôn” mấy người bạn thân: “Tôi nói thật với các ông, phụ nữ càng chiều càng hư, nhất là khoản tiền nong.
Đưa bao nhiêu hết bấy nhiều, đưa nhiều đến lúc đưa ít thì bị cằn nhằn, khó chịu. Mỗi tháng tôi chỉ đưa cho 5 triệu, làm gì thì làm, vẫn phải lo cho cả nhà đầy đủ. Các ông đừng dại mà để vợ cầm tiền, có ngày ốm đau không có đồng nào”.
Tôi phải công nhận chồng tôi là người tốt, trách nhiệm với gia đình, yêu thương vợ con. Nhưng về chuyện tiền bạc, anh ấy lại là người hoàn toàn khác. Ai cũng nói tôi sướng, chồng chiều chuộng, lương cao…
Nhưng họ đâu có biết rằng hàng ngày tôi phải vất vả công việc, đau đầu trong chi tiêu. Mỗi khi cần tiền gì đó, hỏi chồng không khác gì đi xin xỏ trong sự khó chịu của anh ấy.
Chồng luôn ám ảnh chuyện tôi hay đưa tiền về nhà ngoại. Anh ấy cứ nghĩ rằng tôi có tiền là gửi cho nhà ngoại, trong khi tôi không làm thế. Mỗi lần về quê ngoại, anh ấy lấy cớ tìm thứ gì đó, hoặc lén lút để mở túi xách của vợ xem có nhiều tiền trong đó không.
Nếu thấy nhiều, anh ấy đòi giữ hộ cho khỏi mất, về quê rồi mua gì bảo chồng đưa cho. Tôi thừa hiểu rằng chồng muốn kiểm soát tiền nong khi về nhà ngoại.
Gần đây mọi thứ chi tiêu gia đình đều tăng lên, nhu cầu của các con cũng nhiều hơn, nhất là các khoản học thêm… Nhưng chồng vẫn giữ mức đưa 5 triệu đồng mỗi tháng.
Tôi cảm thấy căng thẳng, mệt mỏi, không được chồng coi trọng. Nhiều lần tôi muốn đưa hết tiền lương cho chồng, mua bán gì, tiêu pha gì thì kệ anh ấy cho đỡ mệt đầu. Chồng không chịu, coi việc đi chợ, mua bán là của vợ.
Vợ chồng tôi cũng vì chuyện tiền nong mà gần đây hay xảy ra cãi cọ, giận dỗi. Nếu cứ tiếp tục như thế này tôi quá mệt mỏi mà nghĩ đến ly hôn. Tôi phải làm gì để chồng luôn tôn trọng vợ? Có cách nào để chồng tôi bớt tính keo kiệt đi?
Theo Sức khỏe đời sống