Hôn nhân của tôi bắt đầu nguội lạnh từ cách đây nửa năm, tôi cũng hiểu là công việc của chồng có nhiều áp lực. Chồng bước sang độ tuổi 40, suy nghĩ thay đổi khi ở tuổi trung niên, muốn bứt phá để lo cho gia đình sau này…
Thế nhưng nhìn cách anh ấy hời hợt với vợ con, đi biền biệt chỉ về lúc nửa đêm mà tôi cảm thấy buồn tủi, không biết than thở với ai.
Mỗi tháng anh ấy chỉ đưa cho vợ vài triệu, nói là cần tiền để ngoại giao, đầu tư cho công việc đang đà phát triển.
Chồng đưa sao thì tôi biết vậy, tôi cũng đi làm có lương, cũng có thể chăm lo được cho gia đình, mặc dù cũng phải lấy thêm từ tiền tiết kiệm ra để tiêu. Cái tôi cảm thấy lo lắng không chỉ về chuyện tiền bạc, mà là sự thờ ơ của chồng.
Cách đây mấy tháng, nhà bố mẹ đẻ tôi có việc, mong mãi con rể về mà chồng tôi lý do bận việc không về được. Dẫn hai đứa con về nhà ngoại, ngồi ăn cũng không thể nào nuốt nổi. Ai qua cũng hỏi han “chồng đâu?”, “sao không đưa chồng về?”, “chắc là vợ chồng lại lục đục chứ gì?”…
Sắp tới là kỷ niệm ngày cưới, cũng không thấy chồng đả động gì. Mọi năm là bàn nhau nhiều lắm, cả nhà đi ăn, đi chơi ở những điểm vui chơi trong thành phố.
Nhưng năm nay chồng có vẻ lảng tránh, không nhắc đến, không chia sẻ bất cứ điều gì với vợ con. Nghĩ đến cảnh 10 năm ngày cưới, cũng là dịp trọng đại mà tôi lại phải héo hon chờ cơm chồng, trong khi anh ấy về nhà vào lúc nửa đêm.
Đau khổ khi phát hiện ra chồng có người bên ngoài. Ảnh minh họa
Giữa lúc buồn nản, tôi lại có tin vui, tình cờ mở máy tính thấy chồng đặt đơn hàng là một chiếc điện thoại đời mới nhất, trị giá hàng chục triệu đồng. Đơn hàng giao dịch thành công khi chồng tôi đã chuyển khoản thanh toán.
Địa chỉ nhận hàng là công ty anh ấy. Tôi mừng thầm: “Điện thoại chồng mới mua, cũng không hỏng hóc gì. Chắc là anh ấy mua tặng mình kỷ niệm ngày cưới đây”.
Đúng chiếc điện thoại tôi ao ước, kiểu dáng đẹp, sang trọng và chụp ảnh rất đẹp, tha hồ mà “sống ảo”. Đi đâu giơ chiếc điện thoại ra cũng thấy hãnh diện vì đó là quà của chồng tặng. Một món quà hâm nóng tình cảm giữa hai vợ chồng, quả nhiên là anh ấy có vẻ ít nói, lạnh lùng nhưng lại là rất ấm áp.
Nhưng rồi tôi đón nhận cú sốc cũng chính vì món quà ấy. Cũng chính vì sốt ruột không biết bao giờ điện thoại được giao tới mà tôi đã tự ý mở điện thoại của chồng ra xem khi anh ấy nhậu say về.
Chưa bao giờ tôi làm điều này vì rất tôn trọng, tin tưởng chồng. Lần đầu tiên tôi xem điện thoại của chồng, cũng là lần tôi gục ngã trước sự thật.
Đọc tin nhắn qua lại giữa chồng và một phụ nữ xinh, trẻ tôi mới vỡ lẽ. Cô ta chụp ảnh chiếc điện thoại quà tặng, cùng những lời cảm ơn chồng tôi: “Anh yêu, em rất hạnh phúc với món quà của anh. Chiếc điện thoại rất đẹp và xịn, mấy đứa bạn em ai cũng trầm trồ khen ngợi. Em yêu anh và mong một ngày được chung sống bên anh khi anh đã bỏ được vợ già”.
Tôi rất sốc, sự thật động trời đã bị phơi bày, chồng ngoại tình còn cung phụng, chiều chuộng bồ trẻ. Thì ra lâu nay đưa ít tiền cho vợ là đem đi cho cô ta. Tôi đã chụp lại tất cả các bằng chứng, kể cả những bức ảnh hai người họ âu yếm nhau.
Có đủ bằng chừng chồng ngoại tình nhưng chưa biết phải làm gì vào lúc này, hàng ngày tôi chỉ biết khóc vì uất ức, giấu tâm sự vào lòng. Tôi có nên tìm nhân tình của chồng để nói chuyện cho ra lẽ, hay là chấm dứt cuộc hôn nhân với tên chồng lăng nhăng? Hãy cho tôi lời khuyên!
Theo Sức khỏe đời sống