Tôi năm nay 38 tuổi và đã ly hôn được 6 năm. Hôn nhân của tôi mới đầu thì hạnh phúc, nhưng kết thúc lại là niềm đau không chỉ của tôi mà cả chồng. Chúng tôi yêu thương, gắn bó, tưởng chừng như đã không thể rời nhau. Những tháng ngày bên nhau của tình yêu và lúc kết hôn, cả hai nghẹn ngào trong niềm vui sướng bởi mơ ước bấy lâu đã trở thành hiện thực.
Vậy mà không thể ngờ được có ngày chúng tôi lại chia tay nhau trong nước mắt. Về nguyên nhân thì có nhiều, nhưng nó chủ yếu đến sự thay đổi của chồng tôi, anh ấy thay đổi tính nết, rồi một ngày đích thân anh ta đã thú nhận có người bên ngoài. Dĩ nhiên là tôi thất vọng, đau khổ và chúng tôi cùng đi đến quyết định ly hôn.
Lúc ly hôn, chồng tôi để lại toàn bộ tài sản cho vợ con, anh ta muốn tôi và con không chịu thiệt thòi. Dĩ nhiên là tôi đồng ý, bởi lúc đó tiền lương của tôi khá thấp, nếu một mình nuôi con, đi thuê nhà nữa chắc không nổi. Từ đó đến nay, đã tròn 6 năm, tôi đã có cuộc sống ổn định, không còn nghĩ ngợi về chuyện quá khứ.
May mắn là con gái ngoan ngoãn, học giỏi và rất thương mẹ. Hai mẹ con chính là điểm tựa của nhau, cùng cố gắng mỗi ngày. Người chồng cũ bội bạc của tôi cũng chưa một lần tới thăm tôi và con, nếu muốn gặp con anh ta nhờ người đến đón con rồi lại nhờ người mang trả lại. Chắc hẳn anh ta cũng biết tôi cũng sẽ tránh mặt nếu như cố tình đến nhà để gặp con.
Day dứt về chuyện quá khứ kể từ khi gặp lại chồng cũ ở bệnh viện. Ảnh minh họa
Sự tránh mặt thì có thể chủ động được, nhưng tình cờ mà gặp thì đúng là khó mà tránh. Cách đây một tuần, tôi gặp lại chồng cũ trong một hoàn cảnh như thế. Khi tới bệnh viện để thăm một người quen mới sinh con, tôi thấy chồng cũ đang hớt hải chạy vào khu vực khoa sản. Tôi đoán anh ta đưa vợ đi đẻ vì trên tay cầm một túi đồ khá to.
Khoảng 5 phút sau, anh ta trở ra và gặp tôi cũng chuẩn bị về. Hai chúng tôi có vẻ ngượng ngùng vì lâu ngày mới gặp, tôi sợ rằng chồng cũ đưa vợ đi đẻ, tôi gặp thế này nếu người khác biết được, đến tai vợ anh ta thì sẽ rắc rối và mang tiếng. Tôi định chào hỏi vài câu, rồi trở đi.
Chồng cũ bất ngờ mời tôi ra khu ghế đá của bệnh viện để nói chuyện, anh ấy vẫn ý nhị như cái hồi còn đang yêu vậy. Sau vài câu hỏi han, chồng cũ tâm sự: “Nãy anh cũng nhìn thấy em, mà chưa thể nói chuyện luôn được, may quá lúc trở ra lại được gặp em. Anh đi thăm hỏi, tặng quà cho một sản phụ có hoàn cảnh khó khăn, đang cần tiền gấp để điều trị bệnh. May quá, anh và anh em công ty đã huy động kịp và mang vào đây luôn”.
Đó là lý do mà chồng cũ hớt hải vào khoa sản với chiếc túi căng đồ bên trong, hóa ra không phải đưa vợ đi đẻ như tôi nghĩ ban đầu. Sau đó, chồng cũ tâm sự rằng suốt 6 năm qua sống trong day dứt, ân hận vì đã phản bội vợ. Lúc chồng cũ thú nhận ngoại tình cũng là lúc anh ta cũng đã cắt đứt với người bên ngoài. Từ đó đến nay để quên đi chuyện cũ, đã lao vào công việc và đến nay trở nên thành đạt, làm nhiều việc thiện…
Lời chia sẻ của chồng cũ làm tôi bối rối, tôi không ngờ sự thật lại như thế. Để kiểm chứng, tôi đã hỏi qua một người bạn chung giữa tôi và chồng cũ, người đó cũng xác nhận như vậy.
Chồng cũ tôi từ lúc ly hôn đến nay chưa có ai, luôn ân hận về lỗi lầm đã gây ra. Tự dưng tôi nghe xong lại bật khóc, tôi thấy mình có một phần lỗi lầm trong ly hôn, đã làm hai vợ chồng ngày một xa nhau, rồi chồng có người bên ngoài tôi cũng không tha thứ. Để bây giờ, cả gia đình ly tán, ai cũng mang trong mình niềm day dứt.
Biết được rõ mọi chuyện và con người thật của chồng cũ. Thương con suốt 6 năm qua đã chịu cảnh xa bố, tôi có nên gác lại chuyện cũ và chủ động để gia đình mình được tái hợp?
Theo Sức Khỏe Đời Sống